Editor: Tuyết Hạ Bình Chi 
Nói thật, trong lòng Thẩm Hàn Đăng có chút lo sợ. 
 Cô gái trẻ cùng một người đàn ông xa lạ ở chung một phòng. 
Mấu chốt là người đàn ông xa lạ không rõ sống chết. 
Cái này...... 
Thẩm Hàn Đăng dù sao cũng là người đã trải qua gió to sóng lớn, rất nhanh liền bình tĩnh lại. 
"Chuyện gì đã xảy ra." 
Linh Quỳnh đóng kỹ cửa lại, dựa vào ghế sa lon bên cạnh một chút, cầm điện thoại di động bấm bấm. 
"Tên này muốn sàm sỡ tôi." 
Ánh mắt Thẩm Hàn Đăng lạnh lùng, dò xét cô vài lần từ trên xuống dưới "Vậy tại sao bây giờ hắn lại nằm trên mặt đất." 
"Tôi cũng không phải người ngu, đương nhiên phải phản kích, hắn sắp hù chết ba rồi." Nói xong cô còn vỗ vỗ ngực tượng trưng vài cái, để chứng minh mình thật sự sợ. 
Thẩm Hàn Đăng không nhìn ra cô có chút sợ hãi nào. 
"Cái điện thoại này từ đâu ra?" 
Linh Quỳnh giơ ngón tay chỉ người trên đất. 
"......"Cô đánh người ta ngất xỉu, chính là vì muốn chơi điện thoại của người ta sao? 
Đây chính là sợ như cô nói sao? 
Cô sợ cái gì? 
Thẩm Hàn Đăng kiểm tra người trên đất, không biết bị cô dùng đồ gì đập vào đầu, đụng thế nào cũng không tỉnh. 
May là không có chảy máu, hẳn là không nguy hiểm tính mạng. 
Thẩm Hàn Đăng rút khăn ra lau tay, hỏi một vấn đề không liên quan: "Cô nhớ số điện thoại của tôi sao?" 
"Những thứ liên quan đến thiếu gia tôi đều nhớ kỹ." Linh Quỳnh để điện thoại di động xuống, đặt tay vào vị trí trái tim, "Tôi để thiếu gia ở trong lòng a." 
Thẩm Hàn Đăng cười lạnh ném khăn tay đi "Cô là để tiền của tôi trong lòng a." 
Linh Quỳnh: "......" Như này bảo tôi làm sao giao tiếp với anh! 
Con yêu tại sao có thể nói như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-10-van-li-do-phai-khac-kim/1186711/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.