- Hứh... ngươi có biết các ca ca của ta là ai không mà dám thi chứ - Cô gái cười khinh. thật ra những người này cũng không phải là người thường, họ là người của Hoàng thất cô gái là công chúa Hoàng Anh , Hoàng tịnh vân tứ Hoàng tử, hoàng phong ngũ hoàng tử, hoàng kỳ tam hoàng tử, hoàng dạ nhị hoàng tử, hoàng thiên linh thái tử ,.....nhưng ngạn ly không biết họ , và họ cũng không biết là ngạn ly - ca ca của cô không phải là người à - ngạn ly cười. - Tất nhiên....hở ngươi dám nói vậy sao - hoàng anh đắc ý sau mới tức giận hỏi tội. - Anh nhi,. (quay sang cô) nếu công tử muốn thi thì mời - Hoàng dạ - ha ,...để đệ mở đầu cho nghe kỹ đây Buôn rơi chén ngọc lưu ly Giọt thanh thanh ướt đôi mi hồng Trần Cánh hoa bỉ ngạn trầm luân Tàn hương dạ lãnh cô vân diệc sầu. Hoàng phong đọc ra một bài - hay hay hay ..... mọi người xung quanh vỗ tay khen cậu đắc ý. -Vậy huynh tiếp cho Trầm trong suối mọng vô minh Giá băng bỉ ngạn u tình xót xa Nước trôi vùi dập cánh hoa Trăng thề khoác lệ sương sa nẻo về. Hoàng kỳ mở miệng thành thơ - ký ức nhân gian đều nhờ hoa giữ lại quên hết đời mà hướng đến u linh hoa rực cháy như ngọn lửa ái tình như máu chảy trong tim mình rạo rực Hoàng dạ - Mạn Châu Sa , một thân hoa đỏ thắm lộ hoàng tuyền cũng lắm bóng người qua Lại sinh kiếp đã không thể chung bước Đến kiếp này nguyện cùng người chung đôi một người bước đến từ sau lưng cô là Diệp Du thiên một vương tử được người người nói là vô tình lạnh lùng nhất... - tới ta... Hoa nở ngàn năm hoa bỉ ngạn Hoàng tuyền huyết nhộm nổi bi thương Vô hoa hữu điệp , vô tương ngộ Vạn kiếp luân hồi , vạn kiếp vương ngạn ly cười đắc ý , Lúc trước Người Bạn Thân Bảo Yến thích sưu tầm Những thứ Màu đỏ Nên Hoa bỉ ngạn cũng nằm trong đó không ngờ bây giờ lại cần đến . ...... Sau khi mỗi người đọc xong đều được mọi người không phân thắng bại, đều được người dân xung quanh khen hay vỗ tay khen ngợi... * haizz, các vị đều giỏi như vậy, nếu làm thơ sẽ không phân thắng bại hay là lão đây ra một câu đố ai biết nó nhanh nhất là chiến thắng. ông chủ nói nhận được sự gật đầu của tám người ông chủ đọc ra , một câu cũng liên quan đến hoa bỉ ngạn nhưng mà... - Ý nghĩa của loài hoa bỉ ngạn là gì,?,....Xin mời các vị giải - ô chủ Sau khi nghe xong câu đố , ai ai cũng vắt óc suy nghĩ , hoa bỉ ngạn tượng trưng cho sự chia ly, của những người yêu nhau mà không đến được với nhau, hoa và lá cùng thân nhưng không thể nào cùng sống được, loài hoa bỉ ngạn một ngàn năm hoa nở, ngàn năm hoa sẽ tàn , hoa mãi mãi chẳng được gặp lá, lá mãi mãi chẳng được ngắm hoa ....nhưng ý nghĩa của loài hoa này thực sự là gì......? - là gì ta - Hoàng Anh suy nghĩ sờ cằm - "mình chưa từng nghe đến hay là ai nói qua"- hoàng kỳ - khụ.... các vị có ai ra kết quả chưa - ông chủ không ai lên tiếng trả lời kể cả nhưng người xung quanh - nếu chưa thì lão đây xin nói ý nghĩa của nó là ...-ông chủ chưa nói xong thì - Sự dịu dàng của ác ma ,/vẻ đẹp của cái chết/ sự đau thương - Diệp Du thiên,Ngạn ly, Hoàng thiên linh cùng lúc lên tiếng trả lời khiến cho mọi người xung quanh phải hướng về họ -(cười, vỗ tay) không ngờ đến lúc cuối ba vị lại có đáp án , nói thật là lão phu vẫn chưa tìm ra được ý nghĩa thật sự của loài hoa này (lắc đầu, cười) không ngờ ba vị chỉ trong chốc lát là đã đoán được - ông chủ nhẹ nhàng nói - đều đó là đương nhiên, Diệp ca ca , và đại ca của ta là người văn võ song toàn tài mạo hơn người thường như ông mà ( nhìn sang ngạn ly) nhưng tại sau ngươi lại đoán được chứ - Hoàng Anh nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống. - (cười) đơn giản , chỉ có những người ngốc mới không đoán được thôi - Ngạn ly cười đáp trả - Ngươi ....- Hoàng Anh - ba vị , vậy là bà vị đã thắng , lão phu cũng có ba phần quà để tặng - ông chủ chỉ tay về bàn phía dưới bức tranh ở đó có một chậu hoa Cẩm Tú Cầu tím rất đẹp, một miếng ngọc bội xanh lam, và một cây quạt quý..... - các vị thích gì cứ chọn , nhưng hãy tha lỗi quà này giá trị không giống nhau , quạt là quý nhất , ngọc bội cũng quý và chậu hoa thì không đáng giá xin thứ lỗi - Ông lão - Vậy sao công bằng chứ - hoàng phong nói thầm từ đằng sau ,song trúc chạy đến -tiểu thư, tiểu thư ... tìm thấy người rồi- Song trúc thở mệt. - song trúc đến đúng lúc lắm, (chỉ tay về phần quà) ngươi thích gì cứ lấy - cô cười - hắn ta là ai nữa vậy - hoàng anh nói thầm Hoàng Kỳ nảy giờ Nhìn Ngạn ly như nhìn quái vật , Bất chợt nghe thấy tiếng nói của Song Trúc Hắn mới dời ánh mắt. - Chậu hoa đẹp quá - song trúc - Ta chọn hoa (ngạn ly ôm chậu nhỏ lên ) hai người ta lấy nó còn lại không phải của ta - ngạn ly cười nhẹ - ta lấy ngọc bội - Du thiên và thiên linh cùng nói - ngọc bội chỉ có một thôi hai người cũng giành à - hoàng dạ quay lưng bỏ đi - nè, ...tên ôm hoa kia ngươi không nói tên họ , sau ta biết ngươi ở đâu để lần sau đó tài chứ - hoàng kỳ - tại hạ danh xưng Vương Ngạn Ly - ngạn ly quay mặt lại cười nhẹ rồi bước đi cùng song trúc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]