Ở Thiên Quốc
Một vương phủ nào đó trong Thiên triều
Một cô gái rất xinh, mái tóc đen dài , làn da trắng tuyết, đang nằm trên giường kế bên là một thái y đang ngồi bắt mạch cho cô.
- Ngạn nhi sao rồi Lưu thái y - một người khoảng 45 tuổi có lẽ là cha cô gái đó đang lo lắng đưa tay vội lau lau đi nước mắt.
- phụ thân đừng lo lắng , tiểu ngạn chắc không có chuyện gì đâu - Một người nam nhân vô cùng tuấn tú , tóc đen dài khuôn mặt dịu dàng đỡ ông dịu dàng nói ..
Bắt mạch xong , Lưu thái y đứng lên quay mặt lại
- Vương gia , quận chúa đã....( lắc đầu)..-Lưu thái y cúi đầu xuống giọng buồn bã
- Hở...Ngạn nhi , ngạn nhi- Vương Thiện ,vương gia của phủ này vội vàng đến cạnh giường người nữ nhi ấy đang ngủ vội vàng lay lay .
- Phụ thân ,....( quay qua lưu thái y) Lưu thái y ông về đi , - Vương Nguyên Vội vàng đỡ vương Thiện .
Lưu thái y đi ra
- Ngạn nhi ,.. ngạn nhi của ta - Vương thiện khóc
-Phụ thân người đừng đau lòng,... tiểu ngạn có lẽ đây là kiếp số mà nó không qua được - Vương Nguyên đỡ Vương thiện giọng ủ rũ, Tuy nói vậy Tiểu Ngạn là muội muội của Hắn Yêu thương mấy năm nay sao mag không đau lòng được.
Bàn tay của vương thiện chạm vào mặt của cô gái đó , Vương Nguyên đứng cạnh hai mắt cũng đỏ lên như muốn khóc.
- Ngạn nhi .....- Vương thiện
Cứ như vậy thời gian cứ trôi , có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-y-xuyen-khong-bi-ngan-vuong/868276/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.