"Giáng Hồng, lúc con còn rất nhỏ, kỳ thật rất thích dính ta. Lần đầu tiên con cất giọng gọi ta một tiếng mẫu thân, lòng ta bị hòa tan vì con. Ta nghĩ, vô luận tương lai như thế nào, ta đều phải bảo vệ con thật tốt, mang đến khoái hoạt, hạnh phúc cho con. Cho nên ta mang con quay về Minh Phượng cung, không ngừng trách móc con nặng nề, yêu cầu con phải làm tốt nhất, từ đó về sau, con dần dần không thân với ta. Nhưng mà mỗi một sự việc con làm đều so với tưởng tượng của ta tốt hơn rất nhiều. Cho nên ta cảm thấy con đã trưởng thành, có thể tự mình đi về phía trước, không cần ta tiếp tục nắm tay con, tình cảm giữa hai chúng ta cũng trở nên lãnh đạm. Hoặc là nói, chúng ta mất đi năng lực trao đổi với nhau. Tựa như chuyện của Phi nhi, con không muốn thương lượng với ta, lại tự mình dùng biện pháp tiêu cực để giải quyết, chuyện này làm cho ta một lần nữa tự hỏi về quan hệ của chúng ta." Thương Trưng Vũ vỗ nhẹ lưng Lăng Giáng Hồng, an ủi Lăng Giáng Hồng.
"Nương, thực xin lỗi..." Lăng Giáng Hồng rơi nước mắt, ngẩng đầu nhìn lên Thương Trưng Vũ. Nàng có bao nhiêu tưởng tượng muốn rúc vào lòng Thương Trưng Vũ như vậy, nhưng mà sau đó...
"Hai mẹ con, không có xin lỗi... Tính khí Phi nhi rất quyết liệt, dù con làm như vậy tất cả là vì muốn tốt cho nàng, nhưng con có lo lắng, suy nghĩ đến cảm thụ của nàng sao? Có đôi khi, chuyện tình cảm là thà làm ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-y-thap-tam/1368823/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.