Thiếu niên Diệp Khuynh Thiên và thiếu nữ Dạ Lan Chỉ, từng là bức phong cảnh đẹp nhất của Tây Giao Hồ Đê, dọc trên đường đi có không ít nam nữ thán phục và hâm mộ, ai cũng nói họ là một đôi Thiên Đồng Ngọc Nữ, thanh mai quấn trúc mã, lưỡng tiểu vô sai*, tình cảm sâu đậm.
*lưỡng tiểu vô sai: hai đứa trẻ trai và gái khi còn nhỏ chơi với nhau vô tư
Chỉ là nói cho cùng vẫn không ngăn được số mệnh của nữ tử Dạ gia, một đạo thánh chỉ, Dạ Lan Chỉ tiến cung làm phi.
Cắt đứt mối tương tư khắc cốt của hai người, nàng nghĩ nàng có thể quên được người ấy, nhưng sau khi vào cung mới biết là quá sai lầm, có một loại tương tự gọi là khắc cốt ghi tâm, có một loại tình yêu gọi là ràng buộc, vĩnh viễn bất diệt.
Hắn vì nàng mà cưới đệ nhất xấu nữ của kinh thành, không ai biết nữ tử đó chỉ là gia nô của Diệp phủ, trước kia là thế, hiện tại cũng vậy, sau này vẫn thế, trên danh nghĩa là nhất phẩm phu nhân, nhưng người hắn yêu thật sự, để ý thật sự chỉ có nữ nhân ở trong cung này.
Trên đại điện, ánh mắt hai người nhìn nhau như nước chảy mây trôi, thời gian đi rồi không thể quay trở lại, nếu có thể, bà hy vọng tất cả lại trở về như trước kia.
Bà sẽ không nghe lời an bài của người nhà, vận mệnh của Dạ gia không nên đặt ở trên người một nữ tử.
Số phận là do chính mình tạo ra, bà tình nguyện bỏ trốn với hắn, lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-y-ngoc-hau/2881762/chuong-057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.