Vân Tiếu đang rối rắm, có nên nghĩ ra biện pháp gì hay không, làm dịu đi cục diện bế tắc trong Vân Vương phủ một chút, nhưng bản thân hiện giờ đang là một kẻ ngốc, vừa mở miệng chắc chắn sẽ lộ, thật đúng là ở thế khó xử a. 
Tú Tú đi từ ngoài vào, cẩn thận bẩm báo: “Nương nương, Uyển Uyển đến”. 
Nàng không ngờ Uyển Uyển thật sự là người nói lời giữ lời như thế, chuyện này nếu đổi lại là một người khác, chỉ e sẽ không đến đây, bởi vì có năm trăm lượng bạc sau này cũng có thể sống tốt rồi, so ra thì tốt hơn là đi làm nô tỳ của ngươci khác, nhưng nàng ta lại đến đây, xem ra nương nương thật đúng là nhìn đúng người. 
“Để nàng ta vào”. 
Vân Tiếu vừa nghe Uyển Uyển đến lập tức gác chuyện Vân Vương phi qua một bên. 
Tú Tú quay người đi ra đưa Uyển Uyển vào, hôm nay Uyển Uyển mặc một bộ nữ trang cũ, tóc búi thành một búi, lập tức trở thành một tiểu nha đầu thanh tú nhỏ nhắn, chỉ là hơi gầy, đôi mắt rất to, hiện giờ đang cung kính hành lễ với Vân Tiếu. 
“Uyển Uyển tham kiến chủ tử”. 
“Đứng lên đi”. Vân Tiếu ra hiệu cho nàng đứng lên. 
Uyển Uyển lên tiếng trả lời, dâng dược thảo mua đến lên: “Chủ tử, đã làm xong việc”. 
“Ừm”. Vân Tiếu gật đầu, lại một lần nữa hài lòng với năng lực làm việc của Uyển Uyển, bởi vì trong số dược thảo này có rất nhiều cây có độc tố, hiệu thuốc hẳn là sẽ không dễ bán ra, trừ phi đưa ra bằng chứng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-y-ngoc-hau/2881735/chuong-035.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.