Edit: Min
Vân Tiếu rất muốn lao ra tranh luận với người kia, lại bất đắc dĩ vì một bàn tay túm chặt nàng ở phía sau, chính là không muốn nàng lộ diện, đợi đến lúc nàng giãy khỏi Tô Khất Nhi vọt ra đường thì xe ngựa đã nghênh ngang đi mất, lại một lần nữa làm cho mặt nàng ăn bao nhiêu bụi đất.
Vân Tiếu tức giận sống chết trừng mắt nhìn cái xe ngựa xa hoa tuyệt trần kia, trong lòng rất là buồn bực a, trong xe tột cùng là người phương nào, dám chọc nàng, thật sự là đáng đánh đòn, các nàng vừa rồi có làm gì đâu? Ban ngày ban mặt, cho dù kéo kéo giật giật cũng có thể làm ra được chuyện gì chứ, hơn nữa tên Tô Khất Nhi này cứ lôi nàng là có ý gì, Vân Tiếu đột nhiên quay đầu, lạnh lùng trừng mắt nhìn Tô Khất Nhi.
“Lúc nãy không nghe thấy tên kia nói à? Còn lôi ta làm gì”.
Tô Khất Nhi vừa thấy Vân Tiếu rất hung ác thì oan ức mở miệng: “Ta vì muốn tốt cho ngươi, ngươi không biết xe ngựa đó là của nhà nào sao?”
Hỏi xong cũng chẳng đợi Vân Tiếu đáp lời, bởi vì nàng rõ đại tỷ này sao mà biết được a, ngay cả đệ nhất công tử Yên kinh Dạ Vô Quân còn không biết, nàng sao còn trông đợi nàng ta sẽ nhận ra xe ngựa nhà ai.
“Xe ngựa kia là của Lâm Vương phủ, Lâm Vương gia Thượng Quan Lâm là em ruột của đương kim Hoàng thượng, ngươi tìm hắn tranh luận không phải là tự tìm đau khổ mà ăn sao?”
Vân Tiếu ngẩn ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-y-ngoc-hau/2881720/chuong-027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.