"Anh Trương, hôm nay em đi cùng cô ấy, a, đồ trước đó anh chuẩn bị xong chưa..."
Cung Trĩ hỏi Trương Sơn, mang Thẩm Dĩnh đi tới gara, lái xe ra ngoài.
Thẩm Dĩnh nhìn Cung Trĩ ngáp một cái, hôm nay thời tiết không tệ, có lẽ là bởi vì ngày hôm qua mưa gió bão bùng, bây giờ bầu trời giống như được tẩy rửa qua, xanh gần như muốn chói mắt.
Cung Trĩ hiển nhiên không quá thích ứng, nàng móc ra một chiếc kính râm, đeo lên mặt, vốn dĩ gương mặt xinh xắn mặn mà, liền lập tức trở nên lạnh lùng.
Thẩm Dĩnh nhìn làn da gần như trong suốt kia, môi đỏ mọng giống như hồng mai tô điểm trên tuyết trắng. Bộ dáng này, lại giống như tiểu công chúa kiêu căng, đồng thời được nuôi lớn dưới sự nâng niu cẩn thận trong trí nhớ của cô, ai cũng phải thần phục trước nàng trong vô thức.
Bởi vì nàng vốn dĩ được thế giới này sủng ái.
Nàng là ánh sáng thần linh ban cho, nhưng ánh sáng là nóng, cũng sẽ hung hãn đâm bị thương người.
Thẩm Dĩnh tựa như bị bỏng, nhắm hai mắt lại.
"Nhìn tôi làm gì?" Cung Trĩ mở miệng, môi đỏ mọng kéo ra một độ cong, "Nhìn tôi đẹp?"
Thẩm Dĩnh quay đầu, không nói gì.
Cung Trĩ cũng không thèm để ý, nàng giẫm chân ga hơi mạnh, xe MPV ổn định bị nàng lái như xe thể thao. Quả nhiên, xe MPV này nọ, là không thích hợp với tiểu công chúa, nàng cuối cùng cũng sẽ bộc lộ ra tính nết vốn có của người kia trong một số chi tiết nhỏ.
Có lẽ nàng giống mình, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-xin-nu-chu-buong-tha-bon-ca-man/500882/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.