Cung Trĩ về nhà không lâu, liền nhận được điện thoại của Trương Sơn.
Trương Sơn cung kính và tràn đầy nịnh bợ nói chuyện của Thẩm Dĩnh cho Cung Trĩ. Cung Trĩ bèn dặn dò mấy câu rồi cúp điện thoại. Bên người nàng có chút vắng vẻ, những ngày qua, Thẩm Dĩnh trông nom nàng gần như một tấc không rời. Khi Cung Trĩ không cần, cô thậm chí giống như linh hồn làm Cung Trĩ không cảm giác được sự tồn tại của cô.
Mà một khi Cung Trĩ cần cái gì, Thẩm Dĩnh sẽ đứng ra, làm thay nàng không cho từ chối.
[... Bỗng nhiên không quen lắm...]
Cung Trĩ khẽ nói.
Nàng đã quen độc lập, lo nghĩ cho người khác. Mặc dù cha mẹ anh yêu nàng, nhưng có lúc cũng vì tính cách quá độc lập của nàng mà chùn bước. Còn kiếp trước, xin lỗi, kiếp trước ngay cả tình thân nàng cũng cảm thụ được rất ít. Thay vào đó là một đống trách nhiệm đè ở trên người nàng, làm cho nàng mệt mỏi.
Nàng đã quen thắp sáng chính mình, đi tỏa sáng vì những người khác.
Bỗng được người ta ôm vào trong lòng, thận trọng đối đãi, đối với Cung Trĩ cũng là chuyện rất hiếm thấy. Nàng thoáng hồi tưởng, không hề cảm thấy trói buộc hay câu nệ, mà có cảm giác...
[Giống như người không có cảm giác an toàn sẽ núp ở nơi tối tăm và chật hẹp, bị bọc lại thật chặt, sẽ cảm thấy an toàn. Bây giờ tâm trạng của tôi là như vậy.]
Cung Trĩ phân tích nội tâm của mình trong vô thức.
Hệ thống trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-xin-nu-chu-buong-tha-bon-ca-man/1939657/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.