“Muội lừa ta… Phu quân của nàng là tên họ Diệp kia còn tên Du Hạo nàng lừa ta…”
Vy Vy tất nhiên không phải người vừa gặp đã yêu vì thế không thể nào cô có chút tình cảm đặc biệt với nhị thiếu gia Diệp phủ đó, còn Du Hạo anh luôn là một cái gì đó canh cánh trong lòng cô.
Khi cô yêu anh nhưng anh lại không yêu cô, khi cô mệt mỏi muốn buông tay thì anh lại dành toàn bộ tình yêu cho cô, đây vốn dĩ là một sợi dây luôn ở thế cân bằng cô không thể tài nào nghiêng về bên nào: Chấp nhận hay buông bỏ - cô không chọn được.
Thế nên cô chỉ có thể sợ hãi mã chạy trốn, chạy trốn đi việc phải lựa chọn đó và cô đã chạy tới nơi này.
Thế nhưng tới nơi này bản thân cô vẫn bị ép vào thế lựa chọn, tại sao bản thân cô luôn bị âm hồn Du Hạo đeo bám như vậy?
“Ta lừa huynh để làm gì, ta không phải người thế giới này ta tới đây chỉ để trau dồi kinh nghiệm trước đây ta đã từng minh hôn vì thế ta cũng có thể coi là người đã có chồng.”
Lần này cô đã quyết định chặt đi tia hy vọng của Tiểu Bạch nhưng muốn chặt đứt mốt tình tiền kiếp này thì chỉ có thế sử dụng cái tên Du Hạo.
“Ta không tin!” Tiểu Bạch giống như một tên điên ánh mắt cực kỳ dữ tợn nhìn cô như muốn chọc thủng vào tâm gan của cô “Vy Vy hay chúng ta rời khỏi đây đi, ta sẽ đưa nàng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3489902/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.