Bên kia Tiểu Bạch trở về Đông viện nhưng anh chỉ nhớ tới hình ảnh tân nương của Vy Vy dù Đường Nguyệt có lải nhải gì bên cạnh anh cũng chẳng quan tâm.
Tuấn Lãng và Linh Lung xuất hiện.
“Ngữ Hành cô nương bị bắt rồi sao?” Tuấn Lãng trách vấn mọi người “Nếu bị bắt rồi thì sao mọi người lại còn ở đây, tại sao không ở lại Diệp Phủ bảo vệ Diệp thiếu gia?”
Đường Nguyệt gắt giỏng “Huynh hỏi nhiều thế? Có kẻ chết thay rồi lo gì.”
“Ai?” Tuấn Lãng hỏi
“Là con nhỏ luôn lẽo đẽo theo Tiểu Bạch đó, cô ta thay thế chô cho Ngữ hành rồi nên nếu có chết thì cô ta cũng chết thay cho Diệp thiếu gia.”
“Chẳng lẽ là Vy Vy muội muội sao?” Linh Lung nghiêm nghị
Nhận được cái gật đầu chắc nịch của Đường Nguyệt, Linh Lung và Tuấn Lãng kinh hãi nhìn nhau.
Không giải thích hai người vội tới Diệp phủ.
Đêm nay Vy Vy đang trong giấc nồng đột nhiên cô ngửi thấy mùi oán linh đâu đó ở nơi này.
Bên ngoài có một hình bóng thoắt ẩn thoắt hiện, cái bóng cứ lượn lờ bên ngoài.
Vy Vy rút ra thanh đao trấn yêu của mình ra rồi vội vã mở cửa.
Ánh mắt hai người chạm nhau.
Trước mặt Vy Vy là một linh hồn nữ, mái tóc cô ta tung hay xõa xuống gương mặt.
Theo phản xạ Vy Vy giơ thanh đao vào người ả ta.
Ả ta nhìn Vy Vy với ánh mắt lạ lẫm.
“Ngươi là ai chẳng lẽ là kẻ chết thay?” ả ta nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3480303/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.