Vy Vy thì ngượng chín mặt trước những lời chọc ghẹo của Ngữ Hành.
“Cốc…cốccc…”
“Nhược Hy mình vào được chứ?” Chưa để Vy Vy nói gì Nhược Hy đã bước vào “Cậu vừa nói chuyện với ai vậy?”
Đánh mắt sang chô Ngữ Hành thì cô ấy đã chạy đi từ bao giờ không hay, quả nhiên chạy trốn đúng là sở trường của Ngữ Hành.
“Mình tự lẩm bẩm một mình thôi! Có chuyện gì à?”
Nhược Hy lấy ra một chiếc phong bì đỏ “Chúc bạn tôi năm mới vui vẻ thật nhiều sức khỏe, ngày càng thành đạt và đặc biệt leo rank hạng…”Đột nhiên nụ cười Nhược Hy biến mất “Leo rank…???”
Đột nhiên trong tiềm thức của Nhược Hy bị nhiễu loạn, rất nhiều hình ảnh hiện ra trước mắt.
Cảm giác hai bán cầu não như đang tách ra đó lại xuất hiện.
“Aaaaa… Mình đau đầu quá!!!”
Vy Vy định tiến tới đỡ Nhược Hy từ đâu Khả Nhi bước vào “Để mình đưa cậu ấy về phòng nghỉ ngơi cậu cứ nghỉ ngơi đi…”
Rõ ràng Nhược Hy mới là bạn của cô nhưng chẳng hiểu sao Khả Nhi lại tranh việc này với cô, cô muốn đi theo nhưng Khả Nhi vội ngăn lại nói là lo cho vết thương mới lành của cô nên yêu cầu cô phải nghỉ ngơi thật tốt.
Ngữ Hành thủ thỉ vào tai Vy Vy “Đừng tin ai ngoài bản thân!” nói xong cô cũng biến mất.
“…” Ý của Ngữ Hành là sao?
Đến khi mọi người đều về phòng nghỉ ngơi thì lúc này Vy Vy mới lặng lẽ bước ra ngoài, cô hướng đến phòng của Du Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3447230/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.