Cô cầm lấy mở ra những phần Du Hạo đã đánh dấu, toàn bộ đều là hình cây thuốc được vẽ sống động trên từng trang giấy cũ.
“Anh muốn em tìm những lá thuốc này? Chẳng phải có bác sĩ sao, cần em làm gì nữa?”
“Bác sĩ bị…” Anh chợt khựng lại “Tại sao tôi phải giải thích cho cô chứ, bảo gì thì làm đấy đi. Dù sao chuyện này cũng đều do cô mà ra mà.”
Vy Vy ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh bàn, cô mở ra quan sát một lượt từng trang từng trang.
“Tại sao anh không đích thân đi, chẳng phải anh cũng sợ em làm hại tới cậu ấy sao? Sao đột nhiên lại tin tưởng em vậy à?” Cô khẽ chống tay xuống cằm ý thăm dò một cách tình tứ.
Du Hạo bất giác trả lời “Vy Vy không khỏe vì thế…” khi anh nhận ra thì bản thân vội ngậm chặt miệng lại.
Quả nhiên một khi thói quen đã hình thành thì dù anh không thể nhận ra cô nhưng theo thói quen vẫn sẽ trả lời cô.
Vy Vy trêu đùa “Sao thế? Sao đang nói lại dừng lại? Chẳng lẽ anh sợ bản thân lỡ mệng nói thích em à?”
“Ra ngoài!” Anh quay mặt lại nhìn vào tường.
Trước khi ra ngoài Vy Vy không quên nhắn nhủ lại một câu “Hình Vy Vy đằng sau xinh đấy, có vẻ đã vẽ rất kỳ công. Suốt ngày nhìn chân dung vậy mà đến cả hình dáng ngoài đời Vy Vy như thế nào cũng không biết, mắt đúng là chỉ để trưng. Còn nhiệm vụ này oki tôi sẽ nhận, dù sao cũng là bạn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3438800/chuong-68.html