Đêm hôm nay trời mưa rất lớn Vy Vy mượn cây dù của Khả Nhi đợi đến gần 12 giờ đêm rồi lặng lẽ đi ra ngoài.
Ngoài sân được những ánh đen soi xuống chiếu sáng một vùng nhưng vẫn còn rất nhiều nơi chìm vào bóng tối.
Khuất trong bóng tối Vy vy cùng chiếc dù trong suốt Vy Vy đã đứng dình sẵn ở gần lăng mộ.
Một lát sau Ngọc Đình che chiếc dù nén bước ra vẻ mặt ngó nghiên nhìn xung quanh, có lẽ chính cô ta cũng có tật giật mình nên mới phải nén la nén lút như vậy.
Khi Ngọc Đình vừa tới một bóng đen thù lù bước từ trong bóng tối bước ra, vì bị che khuất tán cây nên cô không thể nhìn rõ, nhưng khoảng cách cô khá gần nhưng vẫn có thể nghe rõ lời người đàn ông đó nói.
“Đem cái này cho Nhược Hy uống như vậy cô ta sẽ coi bản thân chính là Vy Vy thực sự, đến lúc đó dù Vy Vy thật có nói gì thì tên quỷ vương cũng không tin… Vy Vy…!!!” Trong giọng nói thốt lên sự ngạc nhiên và hoảng hốt.
Vy Vy bước ra đối mặt với người đàn ông đó, Ngọc Đình vội vàng chạy đi sợ rằng Vy Vy phá hỏng kế hoạch của ả.
“Vy Vy em hãy tha lỗi cho anh… anh sai rồi…”
“Anh làm bao nhiêu chuyện như vậy mà bắt em tha lỗi à?”
Đôi tay Vy Vy cầm lá bùa mà không ngừng run lên, muốn ném vào người đàn ông trước mặt nhưng dường như tay cô không còn nghe cô sai khiến.
Hướng lá bùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3438798/chuong-66.html