Trên người Du Hạo là những chiếc cúc áo được mở ra, cơ ngực sắn chắc của anh thoắt ẩn, thoắt hiện trong lớp áo. Trên ngực còn có một dấu hôn vẫn còn in hình vết son đỏ. Tất nhiên Vy Vy biết vết son đó của ai.
Thấy Vy Vy gương mặt Du Hạo cảm thấy chán nản, anh tựa tay vào cánh cửa gắt gỏng nói.
“Sao lại là cô nữa vậy hả? Cô là âm hồn không tan à?”
Vy Vy khẽ túm lấy áo anh, ánh mắt chan chứa tình yêu nhìn vào đôi mắt ghét bỏ của anh.
“Em thật sự không biết ai muốn hại anh, nhưng em muốn nói em yêu anh… Em…”
Tay anh vội giơ dấu im lặng, thấy thế cô cũng im lặng lại để nghe lời anh muốn nói.
“Tôi biết sức hút của tôi như thế nào, nhưng tôi sẽ không động vào người của con trai tôi, cô hiểu chưa? Còn bây giờ tôi đang có việc rất khẩn cấp cần giải quyết cô có thể rời khỏi đây được chưa?”
Không để cô nói thêm câu gì nữa, anh đóng “Rầmmmm…” cửa lại.
Đối mặt với chiếc cửa phòng chạm khắc tinh xảo lòng cô rất đau. Nắm chặt lấy tôi tay của mình cô rất muốn tức giận với anh nhưng dường như cô đang cố gắng kìm nén lại con hổ trong mình.
Bên kia Ngọc Đình đã chứng kiến toàn bộ, ả ta khoanh tay trước ngực chứng kiến cảnh hề hước trước mắt.
Ngọc Đình “…” Không ngờ cô cũng có ngày này.
Thế nhưng tưởng chừng cô ta sẽ lấy đó làm niềm vui nhưng khi nhìn lại bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3428604/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.