Ngẩng mặt nhìn lên gương mặt xinh đẹp đó thoắt ẩn thoắt hiện trong ánh đèn cầy.
“Du Hạo…”
“Anh đây!” Giọng nói trầm ấm của anh vang lên trong không gian tăm tối.
Anh lặng lẽ ngồi cạnh Vy Vy không nói gì nữa, ánh mắt anh luôn hướng về phía cô.
Vy Vy bất giác khẽ chạm vào gương mặt hoàn hảo trước mắt, miệng vô tình thốt lên “Đúng là trời không ai hoàn hảo.”
Du Hạo bật cười nắm lấy đôi tay của cô “Đúng vậy, nếu như anh không bị bệnh tim thì có lẽ đã được cầm tay em bước vào lễ đường rồi.”
Vy Vy nhìn vào hàng lông mi dài của anh “Sao anh lại có hàng lông mi dài vậy, đã dài lại còn cong nữa, sống mũi cũng cao, làn da cũng đẹp? Sao mẹ anh đẻ khéo thế…”
Anh đặt tay chống cằm nằm ườn ra bàn nhìn cô “Thiệt ra nếu nói là đẹp thì thằng Du Lạc nó đẹp hơn anh.”
Vy Vy hứng thú với câu nói của anh.
Anh nói tiếp “Ai bảo thằng Du Lạc được thừa hưởng gen của cả em và anh chứ!”
Vy Vy bỗng thở dài “Nhưng… mặc dù nó là con em nhưng nói thật em chưa từng coi là con mình cả. Người mang thai không phải em vì thế em không hiểu được cảm giác đã có con là như thế nào.”
Du Hạo bỗng xoa đầu cô.
“Nếu em muốn thử cảm giác làm mẹ thì anh đồng ý.”
Vy Vy chợt giật mình hất tay anh ra khỏi đầu mình.
“Cái gì mà đồng ý chứ…” Cô quay mặt đi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3424404/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.