Thấy Vy Vy biến mất Du Hạo cũng chẳng thèm mặn mà mà ở lại.
Tiểu Đào vội quỳ xuống cầu xin Du Hạo “Tôi xin anh, anh hãy buông tha cho cậu ấy.”
Du Hạo cũng không muốn đôi co với Tiểu Đào “Cô ấy là vợ ta, bảo ta buông tha có vẻ thật nực cười.”
“Tôi biết tôi không phải đối thủ của anh nhưng tôi là bạn của cậu ấy, tôi chỉ muốn thấy cậu ấy được hạnh phúc. Anh có thể khiến cô ấy được hạnh phúc không?”
Hắn đột nhiên ngây người một chút nhưng cũng trả lời “Được!”
Du Hạo phẩy tay cái, dây xích bỗng biến mất “Cô là bạn của Vy Vy, ta sẽ giúp cô siêu thoát. Chuyện của vợ chồng bọn ta thì cô đừng có mà xen vào, cứ an phận mà đi siêu thoát đi.”
“Tôi không biết chuyện của hai người thế nào nhưng là bạn của cậu ấy, tôi không thể để cậu ấy bước chân vào hang cọp được.”
Du Hạo tức giận bóp lấy cổ Tiểu Đào ở không trung “Ta giúp cô mà cô mà cô không biết điều. Ta nói cho cô biết, dù cô ấy có sống hay chết thì số phận cô ấy cũng sẽ là vợ của ta rồi. Cô tưởng với mấy chiêu múa rìu qua mắt thợ của cô ấy có thể quay về quá khứ tìm hiểu sự thật à? Nếu không có ta thì cô ấy làm gì có thể suôn sẻ như vậy.”
Tiểu Đào đau đơn giãy giụa và thắc mắc “Tại sao....sao anh phải làm vậy? Chẳng phải che dấu sự thật có lợi cho anh sao?”
“Tại sao ta phải nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3416245/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.