Khi xe lên đường cao tốc hàng xe cũng tấp lập ùa về, lúc này cô mới cảm thấy trong lòng thật nhẹ nhõm.
Cả quãng đường chỉ có Vũ Khang luyên thuyên một mình, Vy Vy cũng giả bộ hưởng ứng nghe các câu chuyện xàm xí của hắn thỉnh thoảng lại gật đầu giả bộ đồng tình.
Xe lăn bánh vào thành phố thì trời cũng đã đến tối, khung cảnh nhộn nhịp đánh thức Vy Vy trong cơn buồn ngủ.
“Nhà cô ở đâu để tôi đưa cô về.”
“Anh cứ trở tôi tới trường Đại Học Bắc Đại là được.”
“Được!”
Vy Vy xuống xe cám ơn anh đã đưa cô về. Nhưng trước khi cô xuống xe cô có nhét lá bùa mà Phú An vẽ trước đây vào ghế phụ lái cô từng ngồi.
Dù lá bùa này không thể xua đuổi tà ma nhưng khi thấy lá bùa thì chúng cũng sẽ không dám lại gần.
Vy Vy bước vào trường, ánh mắt Vũ Khang bỗng rất giống Du Hạo. Nụ cười đặc chưng đó của hắn không thể nhầm lẫn vào đâu được.
Khi Du Hạo rời khỏi Vũ Khang chính chủ mới nhận thức được ý thức “Sao mình lại ở đây???”
Vy Vy đang định về ký túc xá thì bỗng bắt gặp một chuyện khiến cô như bị chôn chân tại chỗ.
Bạn thân Tiểu Đào và bạn trai hiện tại của cô A Minh đang hôn nhau ở chiếc ghế đá cạnh hồ, nơi mà các cặp đôi thường thể hiện tình cảm của mình ở đó.
Dù trời có tối nhưng hai người họ thì cô không thể nhầm lẫn vào đâu được.
Bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3416233/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.