Chương trước
Chương sau
Thấy Lam gia chủ có ý rời đi, Liễu Hồ Nguyệt cũng xoay người bước nhanh rời đi. Sau khi Lam gia chủ nghe được tiếng bước chân càng ngày càng xa, vội vàng xoay người gọi Liễu Hồ Nguyệt lại, trong giọng nói tràn ngập bất đắc dĩ: “Đứa nhỏ này, bộ dạng không giống cha ngươi, ngay cả tính cách cũng không giống cha, đến cùng vẫn là giống nữ nhân kia quá mức.”

Khóe môi Liễu Hồ Nguyệt gợi lên, cũng không trưng ra thái độ lạt mềm buộc chặt, phút chốc xoay người, cười nói: “Lam gia chủ đã biết ta cũng không dễ nói chuyện như lão cha ta, cũng không cần giả bộ này nọ, tự đẩy mình vào vòng luẩn quẩn. Tối nay chúng ta đem lời nói nói cho rõ ràng, ngươi nguyện ý đem tin tức kia nói cho ta biết, biết đâu đấy ta có thể để Lam Tình tiểu thư tiếp tục tham gia nghi thức trưởng thành, lấy giấy chứng nhận trưởng thành mà Lam gia các ngươi muốn.”

Lam gia chủ lắc đầu, một mặt sầu não, không có cách nào xử trí thái độ hỗn xược của Liễu Hồ Nguyệt, ai bảo người ta hiện tại là đại sư chủ trì.

Vừa muốn nói, Liễu Hồ Nguyệt lại lạnh lùng cảnh cáo: “Nhưng nếu như lời ngươi nói bị ta tra ra là tin tức là giả dối, tiền đồ nữ nhi của ngươi sẽ bị hủy ở trên tay ngươi.”

Bất kể là Lam Tình mười lăm tuổi hay là Lam Phó chưa đầy mười lăm tuổi, đều cần giấy chứng nhận trưởng thành mới có khả năng đi vào học viện tu luyện, có thế thì sau này bọn họ mới có không gian để phát triển.

Lam gia chủ âm thầm nắm chặt hai tay, lớn như vậy, hắn chưa từng bị một tiểu thí hài uy hiếp, cũng chỉ có Liễu Hồ Nguyệt dám đối nghịch với hắn như vậy.

Nhưng hắn vẫn phải nhẫn, nhẫn, nhẫn!

“Năm đó, nếu không phải cha ngươi đi trước một bước, mẫu thân của ngươi hiện tại đã là thê tử của ta.” Lam gia chủ nhắm hờ mắt, trong mắt không nhìn ra chút ôn nhu nào, ngược lại, khi nhắc tới mẫu thân của Liễu Hồ Nguyệt, đáy mắt xẹt qua một chút hận ý: “Mẫu thân của ngươi thật sự là một nữ nhân không biết phân biệt.”

Liễu Hồ Nguyệt trợn mắt liếc một cái, hắn định trình diễn chyện tình cẩu huyết tam giác tình yêu chăng?

“Nghe nói mẫu thân ta là vũ cơ nổi tiếng ở Liên Vân Thành, ngươi thích nàng... Ta cũng không cảm thấy kỳ quái một chút nào.” Liễu Hồ Nguyệt rất có tự tin nói.

Lam gia chủ lại cười lạnh: “Đúng là như vậy, mẫu thân ngươi đúng vũ cơ đứng đầu.”

Hận ý trong mắt hắn quá mức rõ ràng làm Liễu Hồ Nguyệt liếc mắt là nhận thấy, nàng âm thầm híp mắt, khó trách thời điểm hắn đối mặt với nàng, trong mắt cũng nồng đậm hận ý.

Nguyên lai là bởi vì mẫu thân của nàng a.

“Như vậy, ngươi có thể nói trọng điểm sao? Ta không có hứng thú đối với tình sử của ngươi, ta chỉ muốn biết tin tức!” Liễu Hồ Nguyệt thực sự không có tâm tư đi nghe chuyện Lam gia chủ ái mộ mẫu thân nàng như thế nào, đây đều là chuyện của quá khứ, mà nàng chỉ cần biết chuyện hiện tại.

Lam gia chủ thấp giọng a một tiếng: “Cấm địa Liễu gia ngươi biết không?”

Lại là cấm địa Liễu gia!

Thân mình Liễu Hồ Nguyệt cứng đờ, nàng đương nhiên biết Cấm địa Liễu gia, tối hôm qua nam nhân kia đã nói cho nàng.

“Biết!”

“Vậy ngươi... có biết Ám nguyên tố triệu hồi sư?” Lam gia chủ lại hỏi.

Hai mắt Liễu Hồ Nguyệt lóe tia hắc ám, Ám nguyên tố triệu hồi sư nàng cũng biết, đó là một loại “Vong linh triệu hồi sư”, mà nàng cũng cố tình có được ám nguyên tố.

“Ta hoài nghi mẫu thân của ngươi có được Ám nguyên tố.” Ánh mắt Lam gia chủ đột nhiên trở nên sắc bén, phảng phất muốn nhìn ra cái gì đó từ trên người Liễu Hồ Nguyệt.

Liễu Hồ Nguyệt bị lời nói của Lam gia chủ làm cho giật mình tại chỗ, nghe đến những lời này của Lam gia chủ, lòng của nàng vẫn khó có biện pháp bình tĩnh trở lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.