Liễu Hồ Nguyệt cùng Phượng Dật Hiên rất nhanh sẽ biến mất khỏi trước mặt Tần Duyệt, Tần Duyệt có loại cảm giác bị người đùa giỡn, nhưng lại không thể nói rõ được. Hai tay hắn âm thầm nắm chặt, đối với Liễu Hồ Nguyệt, hắn càng ngày càng phát hiện nàng có nhiều ưu điểm, cũng phát hiện ra nàng có không ít bí mật.
Nhưng điều đó cũng không cách nào thay đổi được quyết tâm muốn đem Liễu Hồ Nguyệt đi khỏi Liễu gia của Tần Duyệt.
Tần Duyệt chạy nhanh trở lại Tần gia, tìm sư phụ Vô Ngân Tử của hắn.
Một đầu tóc trắng xoá nhưng khuôn mặt nam nhân ấy chỉ trông như sắp tới ba mươi tuổi, đứng ở trong hiệu thuốc, đưa lưng về phía Tần Duyệt hỏi: "Đồ nhi nói kia Cửu tiểu thư Liễu gia hiện tại không ngốc?"
Tần Duyệt gật đầu trả lời: "Đúng vậy sư phụ. Không biết có phải là lão thái bà Liễu gia kia lại thăng cấp hay không?"
"Đùng ——" Vô Ngân Tử giận dữ chụp bàn, xoay người lại, ánh mắt nghiêm túc trừng mắt Tần Duyệt: "Đừng diệt uy phong bản thân bằng chí khí người khác. Lão thái bà đã tàn từ vài năm trước, làm sao có thể thăng cấp nữa."
"Vâng, sư phụ nói đúng. Nhưng chính mắt hai biểu muội của ta thấy lão thái bà cho Cửu tiểu thư kia ăn hai viên Hồi hồn đan, lúc tỉnh lại thì ngây ngốc. Sau đó nàng ở trong nội việc của lão thái bà không đến một tháng, lúc đi ra thì hoàn toàn không ngốc, thay đổi như trở thành một người khác." Tần Duyệt vừa nói vừa nhíu mày, luôn cảm thấy Liễu Hồ Nguyệt hiện tại rất âm trầm.
Vô Ngân Tử nghe xong, sờ sờ chòm râu màu ngân bạch (trắng xám???),âm thầm một lúc: "Hồi hồn đan có hiệu quả cắn hồn, người thường dùng một viên đều có khả năng biến thành ngốc tử, lão thái bà cho nàng ăn hai viên, nhất định biến ngốc. Hơn nữa, cũng tuyệt đối không có khả năng trị lành loại bệnh này, ngươi nói một tháng thì tốt, lừa ai?"
Vô Ngân Tử tức giận vỗ bàn, luôn cảm thấy lời đồ nhi mình nói ra thật sự là hoang đường.
Tần Duyệt chạy nhanh đến, giơ tay lên, thề nói: "Sư phụ, đồ nhi nói đều là thật sự. Cửu tiểu thư Liễu gia kia thật sự dùng hai viên Hồi hồn đan, sau đó thì ngốc, mà lúc này... hiện tại..."
"Được rồi, ngươi không cần nói nữa. Nếu thực sự sau một tháng nàng bình thường trở lại, vậy chứng minh thứ mà lão thái bà cho nàng dùng căn bản Hồi hồn đan." Vô Ngân Tử vẫy vẫy tay, biết đồ nhi mình nói như thế là có căn cứ, liền nói thẳng: "Có phải ngươi lại gặp phải phiền toái gì hay không?"
Tần Duyệt cười hì hì đứng lên, lấy lòng đi tới gần Vô Ngân Tử, lại lấy từ trong túi xuất ra một khối tinh quặng cao cấp: "Sư phụ, đồ nhi hi vọng ngươi có thể tham dự nghi thức thí nghiệm năm nay, thuận tiện lại..."
Tần Duyệt dựng lên một ngón tay, vẽ vòng vòng ở giữa không trung, ý kia thật rõ ràng, đơn giản chính là muốn cho Vô Ngân Tử ra tay để Liễu Hồ Nguyệt bị trục xuất khỏi Liễu gia.
Hắn tin tưởng lấy năng lực của Vô Ngân Tử, muốn làm như thế với một phế vật không khó.
Vô Ngân Tử liếc mắt nhìn tinh quặng cao cấp hắn cầm trong tay, thấp giọng hừ một tiếng: "Đó là nữ nhi Liễu Tường Phong! Liễu Tường Phong là ai ta nghĩ ngươi cũng biết. Liễu gia tùy tiện mời ra một chiến sĩ đều có thể đem Tần gia ngươi san bằng, ngươi cũng dám chọc?"
"Sư phụ..." Tần Duyệt vẻ mặt đau khổ, lại lấy từ trong túi xuất ra một khối tinh quặng cao cấp nữa, đặt ở tay kia của mình. Tinh quặng cao cấp này muốn so với cái cũ còn to hơn. Tần Duyệt vừa nhíu mày vừa cười nói: "Liễu Tường Phong thì nói làm gì, nói trắng ra chỉ là một kẻ si tình đáng thương, sao lại là đối thủ của sư phụ được."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]