Edit: Chiryu Vũ
Hai tay Liễu Hồ Nguyệt để ở vòm ngực rộng rãi của hắn, dùng sức đẩy đẩy, ngửa đầu, ánh mắt nghiêm cẩn nhìn thẳng hắn.
Phượng Dật Hiên khóe môi nhướng lên, nhàn nhạt cười hỏi: "Chẳng lẽ ngươi muốn hỏi bổn vương vì sao lại coi trọng ngươi?"
Liễu Hồ Nguyệt khóe miệng co rút vài cái, người này có thể tự kỷ như vậy sao?
Ngày đó Phượng Dật Hiên lựa chọn tình huống của nàng, nàng cũng rõ ràng. Chắc là hắn vì để Phượng Dật Thần yên tâm đối với hắn nên mới nghe theo lời nói Phượng Dật Thần mà chỉ định nàng làm vợ thôi.
Nàng cũng không có tự kỷ đến mức cho rằng nam nhân trước mắt thích nàng, mới lựa chọn nàng.
"Ngươi có thể chính đáng hợp tình nói chuyện cùng ta sao?" Trên tay Liễu Hồ Nguyệt tăng thêm độ mạnh yếu, đem nam nhân trước mắt đẩy ra.
Nhưng nam nhân này nào có đồng ý cho nàng rời đi, hai tay căng thẳng, liền đem thân mình bé bỏng của nàng bế lên. Hai chân nàng lập tức tách khỏi mặt đất, làm Liễu Hồ Nguyệt vừa phẫn vừa giận, cắn răng, hung hăng: "Ngươi..."
"Có người đến đây." Phượng Dật Hiên chẳng những không có thu liễm nụ cười khóe miệng, ngược lại còn ôm nàng ở trong gian miếu đổ nát di chuyển, tiếng cười bỗng dưng từ trong ngôi miếu đổ nát truyền ra ngoài.
Tần Duyệt chỉ nghe thấy tiếng cười ha ha a của cái "Ngốc tử" kia, bước vào gian miếu đổ nát, chỉ thấy "Ngốc tử" ôm Liễu Hồ Nguyệt xoay quanh vòng, tựa hồ rất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-thu-phi-toan-he-trieu-hoi-su/2883800/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.