Edit: Chiryu Vũ
Tự do! Nàng đúng là rất cần tự do. Phụ thân của nàng hẳn sẽ không để nàng dễ dàng rời khỏi Liễu gia.
Mà nam nhân trước mắt lại có thể cho nàng tự do nàng muốn. Hắn thật sự có thể tin?
Lông mày Liễu Hồ Nguyệt nhíu lại thật chặt, không chút nào có ý tứ dừng lại, ngược lại, nàng liền biến mất ở ngay trước mắt hắn.
Hắn cúi đầu, môi mỏng khẽ mở, nhàn nhạt nhẹ thở: "Ngươi nhất định sẽ tìm đến ta."
Liễu Hồ Nguyệt về tới phòng của mình, cẩn thận hồi tưởng lại lời nói nguy hiểm nam nhân từng nói với nàng.
Nàng dù thế nào cũng phải rời đi...
Bằng không, nàng vĩnh viễn chính là một con chim non, lớn lên nhưng không thể đứng dậy.
Nhục cầu đột nhiên nhảy lên ngực của nàng, ở trước mặt nàng giật giật, miệng phát ra thanh âm cô lỗ cô lỗ. (Ryu: đói bụng??)
Tay Liễu Hồ Nguyệt nhấc nhục cầu lên, thanh âm Tử Diễm vang lên ở bên tai nàng: "Đồ nhi..."
"Dạ, sư phụ." Liễu Hồ Nguyệt hô hắn một tiếng.
"Dựa theo tâm ý của ngươi mà làm. Đừng sợ, chỉ có dũng cảm bước ra, tài năng của ngươi mới được đưa ra bầu trời rộng lớn ngoài kia." Tử Diễm nói.
Liễu Hồ Nguyệt phút chốc ngồi dậy: "Chẳng lẽ sư phụ cũng đồng ý ta gả cho nam nhân nguy hiểm kia?"
"Này... Còn phải do chính ngươi tự mình quyết định. Nếu hắn có biện pháp tốt để cho ngươi thoải mái rời đi Liễu gia, đi ra ngoài lịch lãm một phen, tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-thu-phi-toan-he-trieu-hoi-su/2883767/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.