Liễu Tường Phong vừamừng vừa sợ lấy tay sờ mặt Liễu Hồ Nguyệt. Hai mắt của nàng không giồngsi ngốc ngơ ngác vô thần, mà là tràn ngập linh khí, vừa thấy chính làbiết không ngốc.
Liễu Hồ Nguyệt gật đầu. Nàng không thể nói chính mình không ngốc được. Bằng không, thật là muốn đả thương tâm lão cha nàng.
”Tổ mẫu mỗi ngày hầm dược cho nữ nhi ăn, nữ nhi thấy khá hơn nhiều rồi.” Liễu Hồ Nguyệt nghịch ngợm cười nói.
Liễu Tường Phong ha ha vuốt ve đầu Liễu Hồ Nguyệt. Tâm tình buồn bực vừa rồi bởi vì Liễu Hồ Nguyệt khôi phục bình thường mà bay mất, thay vào đó làmột mặt sủng nịch.
”Cha, ta hiện tại đã tốt lắm. Ta nghĩ muốn rangoài dạo, được không được?” Liễu Hồ Nguyệt lộ ra nụ cười ngây thơ chấtphác. Coi như thật sự chính là nghĩ sẽ cùng Liễu Tường Phong đi ra ngoài đi.
Liễu Tường Phong vừa thấy nàng cười, tâm tình càng thêm sang sảng, thật sự là không đành lòng lại đem nàng buồn tại đây trạch việnnày, gật đầu nói: “Được, bất quá, ngươi đi theo phụ thân.”
Vừarồi không đồng ý để Liễu Hồ Nguyệt tiến vào Cổ Lạc sâm lâm là vì sợ Liễu Hồ Nguyệt không thể chiếu cố bản thân. Như vậy lúc này đồng ý Liễu HồNguyệt tiến vào Cổ Lạc sâm lâm, là vì sợ Liễu Hồ Nguyệt ở đây buồn đếnhư người.
Nói vậy Phượng vương một người cũng không có khả năngđi vào sâu bên trong Cổ Lạc sâm lâm. Trời sinh Phượng vương tính tìnhnhát gan, vừa nghe đến tiếng thú hô còn sợ.
Suy nghĩ như vậy, Liễu Tường Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-thu-phi-toan-he-trieu-hoi-su/2883644/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.