(trì là cái hồ á. Ta thấy để gọi "trì" hay hơn nên giữ nguyên)
Kỳ thực, mọi người đều hiểu sai ý.
Phượng Dật Hiên chỉ Cầu Cầu, là chỉ nhục cầu màu trắng kia.
Lúc này, nhục cầu liền tránh phía sau cổ Liễu Hồ Nguyệt, bị che khuất bởimái tóc dài của Liễu Hồ Nguyệt, người khác căn bản không nhìn thấy sựtồn tại của nó.
Nó thật sự quá nhỏ và mềm nhũn.
”Khụ.”Phượng Dật Thần rõ ràng không chút nhẫn nại nào, lại nói thêm cái gì đó, vung tay lên, bốn vị hộ vệ cao thủ tiến vào: “Đem nâng Phượng vương gia trở về.”
”Tuân lệnh.”
Bốn người đi lên, nắm lấy hai chân hai tay hắn, nâng Phượng Dật Hiên nâng.
Phượng Dật Hiên tự nhiên là không thuận theo, lớn tiếng ồn ào: “Nương tử cứuta, bọn họ muốn giết người, muốn giết người, nương tử cứu ta...”
Liễu Hồ Nguyệt nhướng mày, cũng may là nâng đi rồi.
Bất quá, ánh mắt vừa rồi của Phượng Dật Hiên mắt nàng cũng không quên. Đókhông phải ánh mắt của một ngốc tử nên có. Hơn nữa, đạo ánh mắt quỷ dịchỉ tồn trong một khoảng thời gian vô cùng ngắn.
Thông thường loại tình huống này, chỉ có người có lực nắm chắc cực tốt mới có khả năng làm được.
Hắn... Không phải người ngu?
Nghi hoặc giống cái u ác tính lan tràn trong lòng Liễu Hồ Nguyệt.
”Linh U ngươi cũng trở về đi.” Liễu lão phu nhân quay đầu nhìn nhìn Liễu Linh U.
Liễu Linh U quét mắt Liễu Hồ Nguyệt, cúi người một cái rồi rời đi.
Chính là,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-thu-phi-toan-he-trieu-hoi-su/2883610/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.