Hắn xuất hiện từ cáigóc hẻo lánh nào đó, cong khóe môi nói: “Tiểu gia hỏa, thoạt nhìn ngươicó tinh thần hơn trước kia.” Lúc này, sắc mặt nàng hồng hào, mặt mày thư giãn, mâu như nước trôi, tuy rằng khuôn mặt còn hơi non nớt nhưng không ảnh hưởng đến ngũ quan xinh đẹp của nàng. Lớn thêm chút nữa, chắc chắndung nhan nàng sẽ làm cho mặt trăng cũng phải xấu hổ.
”Ừ, tacũng cảm thấy hô hấp thông thuận. Ngày đó ngươi nói giúp ta đã thông khí mạch là có thể tu luyện, kế tiếp ta nên làm gì?” Liễu Hồ Nguyệt gậtđầu. Vì khẩn cấp muốn bản thân mạnh lên, Liễu Hồ Nguyệt không muốn lãngphí chút thời gian nào, thế nên mới vội vàng hỏi. Mà nàng cũng coi TửDiễm là đạo sư của mình rồi.
”Hít sâu, cảm nhận từng ngọn câycọng cỏ xung quanh, thử xem tinh thần lực của ngươi. Nếu phạm vi cảmnhận được trời đất càng rộng thì càng có ích với tu luyện sau này củangười. Nếu như chỉ là một góc nhỏ thì ngươi vô duyên với triệu hồi sưrồi.”
Nói đến đây, linh hồn Tử Diễm chấn động. Nếu vô duyên vớitriệu hồi sư cũng tượng trưng cho việc hắn vĩnh viễn không thể rời khỏitòa tháp này.
Liễu Hồ Nguyệt nhắm hai mắt, đem tinh thần lực của mình chậm rãi lan tỏa bốn phía, nàng cảm nhận được núi, nước, sươngđêm, còn có tiếng ồn ào, có thể nghe thấy tiếng thủ thành phía ngoàithành quát mắng...
Thấy Liễu Hồ Nguyệt rất lâu không mở miệng, Tử Diễm khẩn trương hỏi: “Tiêu gia hỏa, thế nào rồi?”
”Quá rộng, căn bản không biết tinh thần lực tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-thu-phi-toan-he-trieu-hoi-su/2883580/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.