Liễu Hồ Nguyệt cóchết cũng không thể tưởng tượng được ngốc tử này nhào đến, còn đè nặnglên người nàng. Rõ ràng nàng ở phía dưới, tại sao Phượng Dật Hiên cònrên thảm thiết hơn nàng vậy?
”Ui da, nương tử, ta đau, mông tađau quá!”Mông ngươi bị đau hả?Cái mông của ngươi còn không tiếp đất nữamà?Hơn nữa, hai người đối mặt, người đè trên người Liễu Hồ Nguyệt thìđừng có nói tới đau nhức. Liễu Hồ Nguyệt cảm thấy lục phủ ngũ tạng sắpbể nát, đau đến không nói được chữ nào.
”Ha ha ha, đừng nói vớibản tiểu thư rằng ngươi chính là Liễu Hồ Nguyệt!” Lúc này một giọng nóigiễu cợt nhẹ nhàng bay tới bên tai.
Liễu Hồ Nguyệt hơi nhíu màytheo bản năng, khẽ mở mắt. Sau khi mở mắt, nàng liền nhìn thấy một nữhài có khuôn mặt hơi non nớt nhưng y phục vô cùng đẹp đẽ xa hoa, vẻ mặtghét bỏ nhìn nàng.
Người này... chưa từng thấy, nhưng hẳn là Nạp Lan Tử Oanh.
Nạp Lan Tử Oanh ra khỏi đại sảnh, khi nhìn thấy một màn như vậy đã cười sắp ngạt thở.
Liễu Tường Phong chạy nhanh đến kéo Phượng Dật Hiên từ trên người Liễu HồNguyệt ra rồi đỡ nàng dậy, lườm Phượng Dật Hiên, lo lắng hỏi: “Nguyệtnhi, sao con lại chạy đến nơi này? Không phải phụ thân bảo con ngoanngoãn ở đằng kia sao? Cho cha nhìn xem có đau hay không, có khó chịu chỗ nào không?”
Liễu Tường Phong xem qua người nàng một lượt, lolắng kiểm tra một lần rồi kéo tay nàng, lay lay nàng. Nhận ra không cógì đáng ngại, ông mới thở phàonhẹ nhõm.
Lúc này, Liễu Hồ Nguyệtngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-thu-phi-toan-he-trieu-hoi-su/2883571/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.