Hiện tại, tuy rằngLiễu Hồ Nguyệt uống thuốc xong lại biến thành ngốc tử, nhưng Liễu TườngPhong lại giống như cứu được bảo bối trở về, vô cùng vui vẻ.
Được rồi, ngốc tử thì ngốc tử, cũng chẳng vấn đề gì. Liễu Tường Phong vẫntrân trọng nàng giống như cũ. Hơn nữa, những người trong gian phòng nàylại hận không thể nàng biến thành ngốc tử, mà nàng chính là cần thăm dòxem đến cùng là ai muốn hại nàng. Cho nên nàng liền dứt hóa trang ngốctử một hồi làm cho bọn họ không đề phòng.
Nàng nâng tay lên, chỉ vào miệng mình nói: “Khát!”
Liễu Tường Phong nhìn nàng như thế, vui vẻ đứng lên, tự mình vì nàng mà rót một cốc nước, lại đút cho nàng uống: “Nguyệt Nhi uống chậm một chút.”
Sau khi Liễu Hồ Nguyệt uống đủ, nàng lại đem nước vừa uống phun ra, phun ở trên mặt Tần thị.
Tần thị kinh hô một tiếng: “Tiểu Cửu nhi, ngươi choáng váng, phun chỗ nào?” Tiện nhân ngươi dám phun lên người ta!
Tần thị bị hành động Liễu Hồ Nguyệt làm cho chật vật không chịu nổi. Nànglui về sau, Liễu Hồ Nguyệt liền bưng ly trà lên, một bên đuổi theo hướng nàng chạy, một bên uống nước rồi lại đem nước uống phun lên trên ngườiTần thị.
Ngày thường, trước mặt người ngoài Tần thị là một cáihiền thê lương mẫu, người người đều cho rằng nàng coi Liễu Hồ Nguyệt như chính con mình sinh ra. Hiện tại chỉ có Liễu Hồ Nguyệt rõ ràng tâm địaác độc của Tần thị.
Kỳ thực cái lão bà này, đã sớm hận sao nàng không chết đi.
”A, đừng, đừng, Tiểu Cửu nhi. Nước này không thể uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-thu-phi-toan-he-trieu-hoi-su/109640/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.