Chờ đến khi đám người Nam Cung Ly tới, trước cửa học viện Đông Khải đã tụ đầy người.
Học viện chỉnh thể đại khí rộng rãi, khác với những trường học quy quy củ củ kiếp trước, kiến trúc toàn bộ học viện đều dùng một loại tinh thạch màu đen xây dựng, trong trang nghiêm lộ ra trang trọng, đứng ở phía dưới, chiếu ra bóng người ảnh ngược giống như gương, chiếu động tác biểu tình toàn của mọi người vào trong đó.
“Phụt, các ngươi mau xem, thế nhưng còn có phế nhân cũng tới tham gia chiêu sinh học viện!” Đám người kinh hô một tiếng, ánh mắt nhất trí chuyển lại đây.
“Ha ha, đúng thật, người kia là ai vậy, cũng quá khôi hài đi, khi nào nghe nói học viện Đông Khải còn thu phế nhân?”
“Chậc chậc, tiểu thí hài choai choai cũng đi theo.”
Lấy Tư Đồ Kiệt làm trung tâm, tầm mắt mọi người giống như đèn pha chiếu lại đây, Nam Cung Ly đứng ở bên cạnh người Tư Đồ Kiệt, nghe những tiếng chế nhạo trào phúng đó, chỉ cảm thấy vô cùng chói tai, lại nhìn nam nhân bên cạnh, mắt lam sâu thẳm, sắc mặt bình tĩnh, không gợn sóng, dường như tất cả chung quanh đều không có quan hệ với hắn, tâm bình tĩnh không khỏi hơi hơi dao động.
Hắn là đã trải qua bao nhiêu châm chọc mỉa mai mới có bình tĩnh hôm nay này?
Nghĩ vậy, một bàn tay đặt lên bờ vai của hắn, không tiếng động an ủi cho hắn.
“Không sao!” Khóe môi Tư Đồ Kiệt nhẹ cong ánh mắt, băng lam mang theo tia sáng, gò má trắng nõn tuyệt mỹ như hoa lê mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-thich-sung-tieu-doc-phi-nghich-thien/1595122/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.