Phượng Huyền vừa rời khỏi Phượng Diệp Uyển, hắn đã quay ngoắt sang thái giám thân cận Tiều Tuỵ gần đấy, : “ Tiều Tuỵ ! ”
Tiều Tụy đang nghĩ ngợi rốt cuộc vừa nãy Phượng Huyền cùng Mộ Diệp nói gì mà lâu thế, hay là lại cãi nhau vì Tuyết Linh Chi rồi? Hắn liền nghe thấy giọng nói thanh lãnh của Phượng Huyền.
“Bệ hạ có gì phân phó?” Vội vàng đáp. Bệ hạ quả nhiên là tức giận rồi! Xem chừng lại muốn làm khó hoàng hậu . . . Tiều Tụy hắn chỉ sợ phỏng đoán của mình thành sự thật. Làm như thế nào thay bệ hạ giấu Thái hậu bây giờ?
“ Trẫm . . . Ừm, có thể tặng quà gì cho Hoàng hậu để nhận lỗi ? ” Âm thanh của Phượng Huyền luôn bình tĩnh, nhưng hiện tại lại ngập ngừng đứt quãng làm cho Tiều Tụy trong lòng đang tự hỏi đích trận lảo đảo.
“ Bệ hạ, bệ hạ có tâm là được, Hoàng hậu nhất định sẽ rất vui ” . Tiều Tụy lau mồ hôi. Đây là Phượng Huyền muốn tặng đầu của ai cho Hoàng hậu đây?
Phượng Huyền nhíu mi, nếu hắn biết Mộ Diệp thích gì thì đã không cần phải phiền toái đến mức đi hỏi một thái giám! Làm sao có thể khiến cho Mộ Diệp thật sự vui vẻ đây? Nếu như có thể trở về sớm hơn một chút, có lẽ sẽ còn có cơ hội, nhưng hiện tại cái gì cũng phát sinh rồi, may mắn là chưa tới hồi tệ nhất thôi.
Càng nghĩ, chỉ có thể nghĩ đến một cái biện pháp —— đối với Mộ Diệp thật tốt.
Loading...
Nghĩ muốn đối với y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tai-sinh-ai-dam-dong-den-hoang-hau/182826/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.