Phượng Dạ dời tay, chuẩn bị cởi nốt y phục trên người Mộ Diệp. Đột nhiên, cả người Mộ Diệp phát run, " Phượng. . . Phượng Dạ, đau . . . "
" Đau? " Phượng Dạ nhíu mày, vội vàng hỏi lại : " Đau chỗ nào? Mộ Diệp, huynh — " .
" Phượng Dạ . . . " Mộ Diệp ôm bụng thở dốc, khuôn mặt đều đỏ bừng lên, tay bám lấy vạt áo hắn : " Mau — gọi đại phu ".
Phượng Dạ nhìn khuôn mặt thống khổ của Mộ Diệp, ban đầu còn tưởng y vì sợ hãi làm bừa, nhưng cuối cùng thấy vẻ mặt kia. Phượng Dạ chậc một tiếng trong lòng, dù là diễn kịch hay sự thật, hắn cũng muốn tin.
" Huynh ở yên đây, để ta gọi Thẩm Thất — ".
Phượng Dạ vừa quay mặt đi, cánh cửa phòng bỗng nhiên rầm một tiếng bị gãy nát.
Bốn tên thị vệ cầm kiếm xông vào trước lao tới áp chế Phượng Dạ xuống, sau đó, Phượng Huyền cùng Thái Hậu mới từ từ tiến vào.
" Cái — " Phượng Dạ trợn mắt nhìn Hoàng Ỷ Lan, hắn còn chưa hết bất ngờ, nàng đã nhẹ nhàng giải thích : " Phượng Dạ, tùy hứng đủ rồi. Đây là vì giữ mạng cho con, ngoan ngoãn chút đi " .
Phượng Huyền liếc mắt nhìn Thái Hậu, ra lệnh bà đem theo Phượng Dạ lôi ra ngoài, bản thân ở cùng Thái y bồi thuốc cho Mộ Diệp.
Gần một canh giờ sau, Mộ Diệp lấy lại tỉnh táo, cả người đều phát run nhìn Phượng Huyền.
Phượng Huyền ban đầu vốn muốn làm cho qua chuyện này, coi như Mộ Diệp ăn miếng trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tai-sinh-ai-dam-dong-den-hoang-hau/1516641/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.