Hoàng Ỷ Lan thất thần, trong một khắc mơ hồ. Nàng không biết rõ Phượng Dạ trước mắt có phải con nàng sinh hay không.
Hắn chưa từng phải vì tranh đấu mà hao tâm. Khi Phượng Huyền đăng cơ, Phượng Dạ cũng không mảy may lộ ra ý đố kị, thậm chí là vô cùng thản nhiên chúc mừng Phượng Huyền.
Chỉ cho đến khi . . . Nàng đã đưa ra một quyết định sai lầm mà không thể quay đầu. Nếu có thể, nàng thà rằng để Phượng Huyền lập cung tần phi tử cũng không muốn Phượng Dạ phải phát điên vì đố kị.
Chung quy lại, nàng không nhận ra con nàng sinh . . . Đến cuối cùng còn vô tình hơn cả nàng.
“ Phượng Dạ, từ trước đến giờ, ai gia trải qua bao hồi tranh đấu . . . Cũng hiểu được lòng người quỷ kế đa đoan. Nhưng Phượng Dạ, làm gì cũng phải có chừng mực! ”
“ Chừng mực ? ” Phượng Dạ cười nhạt, “ Cái gì mà chừng mực hay không chừng mực ? Không phải mẫu hậu từng nói chỉ cần đạt được mục đích, còn không cần quan tâm đến vì sao đạt được ư? Nhi thần chỉ mới làm hại một nữ nhân xuất từ thanh lâu, vậy mà mẫu hậu đã gấp gáp rồi? ” .
Hoàng Ỷ Lan miễn cưỡng nâng mắt, “ Nhưng mục đích của con là gì? Con tưởng ai gia không biết sao? Chỉ là, ai gia nghĩ mãi không ra, cũng rất muốn hỏi con, có đáng hay không? ” .
Loading...
“ Sao lại không đáng? ” Phượng Dạ điềm tĩnh nói, “ Khó khăn lắm mới thích một người nhiều đến vậy, sao phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tai-sinh-ai-dam-dong-den-hoang-hau/1516611/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.