Xe ngựa đi về tứ vương phủ, một nhóm người hầu chạy ra nghênh đón, nhưng nổi bật nhất là một nữ tử xinh đẹp như hoa, dung mạo hiền lành khiến lòng người khác dễ chịu.
-Vương gia..mừng ngài về phủ! – hạ nhân đồng loạt cúi đầu hành lễ.
-Mừng vương gia trở về! – mỹ nhân bước lên cúi đầu.
Mộ Dung Nguyệt nhìn nàng mỉm cười, Hiên Viên Thanh chỉ “ừ” đơn giản rồi nắm tay cô kéo đi vào tiền sảnh:
-Mang trà lên! – cậu nhìn sang một cung nữ.
-Hiên Viên Thanh, ta thấy nhớ Tiểu Vân..ngươi cho người đón nàng ấy đến với ta được chứ?! – Mộ Dung Nguyệt ngồi ghế bên cạnh nói.
-Được chứ! – hắn mỉm cười nhẹ rồi nhìn cận vệ ra ý.
Mộ Dung Nguyệt mỉm cười nhẹ thì thấy bước vào là mỹ nhân lúc sáng, nàng bước tới trước mặt họ cúi người hành lễ dâng trà:
-Vương gia…thỉnh chàng dùng trà! – mỹ nhân giọng ngọt nói.
-Nguyệt nhi, ngươi có muốn uống không?! – hắn không quan tâm quay sang nhìn nàng.
-A…tất nhiên uống, mỹ nhân, cô đứng lên đi! – Mộ Dung Nguyệt liền gật đầu nói với mỹ nhân.
Nhưng nàng ấy không hề hấn gì, vẫn duy trì tư thế nhún nửa người xuống cung kính dâng trà cho Hiên Viên Thanh, aizzz..đúng là phận nữ nhi, không bao giờ có quyền lực cả. Hiên Viên Thanh đưa tay lấy tách trà đưa cho Mộ Dung Nguyệt chẳng thèm lưu mắt ở nơi mỹ nhân một giây nào khiến cho nàng thật sự tò mò:
-Nàng ấy là ai thế?
-Uống trà đi, ngươi lui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-phi-bon-vuong-han-nguoi/1945463/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.