Sáng ngày hôm sau, Nguyệt Phi tung tăng đi bộ tới ngôi nhà của A Lâm và Tiểu Trúc, tuy là cũng không phải là tình nguyện giúp nhưng dù sao vẫn có thể ngắm nam tử xinh đẹp cũng thật là thú vị đó chứ.
Khi đi tới trước nhà thì một lão nhân mặc áo choàng bào đạo sĩ, đang to tiếng lớn giọng hét:
-Yêu ma các ngươi còn dám trú ngụ ngay nơi này, nếu không rời đi, lão phu sẽ đánh cho hồn phi phách tán!
-Lão nhân gia ….! – Nguyệt Phi nhếch môi đi tới.
-Nha đầu, ngươi là ai sao lại đến nơi này? – lão đạo sĩ nhìn nàng đánh giá, nhìn thấy bớt trên mặt nàng liền nhíu mày khinh thường.
-Ta..ta là lạc đường nha.. lão nhân gia, ngươi giúp ta tìm đường chứ?! – nàng nhìn hắn.
-Lão phu hiện tại không rãnh, đợi ta đánh hai con yêu ma này liền giúp đỡ ngươi!
-Yêu ma..ngươi nói nam nhân đó là yêu ma sao..yêu ma sao có thể xinh đẹp như vậy?! – Nguyệt Phi nhìn nam tử hồng y đứng ngay bên cửa.
-Đó chỉ là thuật biến thân của hắn, phàm nhân như ngươi mau rời khỏi đừng để chúng mê hoặc!
-Ta thấy họ có làm nguy hại gì đâu, tha cho người ta một con đường sống cũng chính là cho mình một cơ hội!
-Yêu ma chính là muôn đời bản chất không đổi, lão phu chỉ là thay trời hành đạo!
-Hay cho câu thay trời hành đạo..nếu ta không tránh đi ngươi định làm thế nào hả, đạo sĩ thúi! – Nguyệt Phi nhíu nàng che chắn trước người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-phi-bon-vuong-han-nguoi/1945438/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.