Huyền Vũ nhìn nàng định nói tiếp thì:- Tiểu thư, vương.. Vương gia đến ạ! - Tiểu Vân nói run
- Có cần sớm thế không? - Mộ Dung Nguyệt đứng lên
Huyền Vũ búng tay một cái biến thành một con chim sẻ nhỏ đậu trên vai nàng nói:
- Vạn lần không để xích lệ châu vụt ra tay!
- Biết rồi!
Nàng đi ra cửa thì chính là đập vào mắt nàng là mỹ nam tử khí thế hiên ngang coi trời bằng vung nhưng:
- Bổn vương muốn nghe chính là câu nói rõ ràng sao ngươi ra tay đánh họ!
- Đẹp trai mà sao nghe xong mất cảm tình vậy trời! - Mộ Dung Nguyệt xoay lại mỉm cười tươi - Con mắt nào của ngươi thấy ta đánh chúng với lại ta thân liễu yếu đào tơ võ công hạn hẹp kiến còn không nỡ giết sao lại đánh chúng!
Chính là không nỡ giết kiến mới đánh các ngươi đấy. Suy nghĩ vẫn là suy nghĩ thôi, trên môi nàng chính là duy trì nụ cười.
- Ta nghe nói vương phi tỉ tỉ u buồn thân thể suy yếu liền cho ba người bọn họ đến đưa thuốc trò chuyện cùng tỉ nhưng tỉ lấy oán trả ơn ra tay đánh chúng! - Vân Kiều nói uỷ khuất như người bị đánh mới là nàng
- A.. Thế ý ngươi họ làm như vậy với ta là mang thuốc là trò chuyện sao? - Mộ Dung Nguyệt vén 2 tay lên để lộ ra những dấu bầm tím
Hiên Viên Hạo đầu tiên chính là nhíu mày, Vân Kiều nhìn 3 tên vô tích sự.
- Ta đã nghe họ nói tỉ tỉ chính là muốn học võ công, thương tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-phi-bon-vuong-han-nguoi/100163/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.