Phân phát xong đống trang bị, Vương Ngụy Thần chỉ còn giữ lại vài thanh vũ khí trên người, cũng không phải hắn không muốn dùng đống trang bị đưa cho đám Trầm Tuyết Ngưng mà căn bản là hắn dùng không được, bởi vì chức nghiệp đặc thù nên Vương Ngụy Thần chỉ có thể đeo trang bị chức nghiệp của mình, ngoài ra không thể sử dụng bất kỳ trang bị nào khác.
Nếu đã dùng không được vậy chi bằng đưa cho đám thuộc hạ, vừa tăng thiện cảm vừa giúp họ nâng cao năng lực sống sót, hộ trợ được cho mình nhiều hơn trong chiến đấu.
Giải quyết xong vấn đề trang bị, Vương Ngụy Thần yêu cầu mọi người đi nghỉ ngơi, chính mình cũng chọn một góc rồi nằm xuống ngủ, tinh thần của hắn đã sớm kiệt quệ, kéo dài thêm nữa chắc hắn sẽ phát điên mất.
Lần này ngủ thật sự say, hai cô gái Trầm Tuyết Ngưng và Hạ Linh đã vượt qua phạm vi an toàn trong nhận thức vậy mà hắn cũng không tỉnh dậy, tiêu hao ngày hôm nay không thể không nói là quá lớn đối với Vương Ngụy Thần.
- Ngưng Ngưng, sẽ không làm anh ấy tỉnh dậy chứ, nhìn anh ấy ngủ như vậy hình như rất mệt...
Hạ Linh có chút lo lắng nói, nàng thấy Vương Ngụy Thần ngủ mà không hề cảnh giác, lấy cách làm người mà hắn đã thể hiện nàng không tin hắn không có phòng bị với ngoại giới trong lúc ngủ, đây là những gì nàng đọc trong sách, chỉ cần trong tiềm thức của con người có thói quen thì cho dù lúc ngủ cũng sẽ có những phản ứng không khác gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-lu-bo-tai-di-gioi/1596174/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.