“Không,không có gì !”Mộ Dung Tâm Liên khôi phục lại thái độ bình thường trong chớp mắt.
Nhìn khuôn mặt trước mắt không hề có chút biểu cảm nào,Mộ Dung Tâm Liên trong tâm lại nổi sóng.Bản thân về mọi mặt so với Mộ Dung Thất Thất đều xuất sắc hơn cả,nhưng nỗi đau thân phận thấp kém thì không thể xóa đi,nỗi đau ấy tựa như cây dằm bén nhọn đâm vào trái tim nàng ta,cứ hễ nhắc đến nỗi đau đó thì đau đến độ khó thở – nỗi đau này thật sư khó có thể chịu đựng được !.
“Nhị tỷ,không phải là tỷ ghen tị với Tam tỷ đó chứ ? Muội nghe nói tỷ rất ư sùng bái Tĩnh Vương gia a !” Mộ Dung Thanh Liên trưng ra vẻ mặt hồn nhiên,cười hì hì nói.
“Thật đáng tiếc ! Tĩnh Vương gia có hôn ước cùng Tam tỷ,chuyện này có thể xem như kẻ ngốc cũng có cái phúc đi ! Nhị tỷ tỷ,chúng ta làm gì có cái phúc đó,không bằng dành thời gian cùng nhau so tài,lại cùng người khắp nơi thể hiện tài năng,may ra có khả năng gặp được đức lang quân như ý !”
Không ngờ vẻ mặt Mộ Dung Thanh Liên tuy còn non nớt lại có thể thốt ra những lời có ẩn ý như vậy.Lời này tưởng như khuyên giải an ủi Mộ Dung Tâm Liên,kỳ thực là châm ngòi thổi gió,chẳng khác gì lửa cháy lại đổ thêm dầu !
Con gái của Đại nữ nhân nhà họ Lý quả nhiên là cái bóng đèn kiệm lời a !Mộ Dung Thất Thất tiếp tục đùa nghịch bằng cách trưng ra biểu tình vô tội,làm như không hiểu lời Mộ Dung Thanh Liên nói.
Bị Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-kim-bai-sung-phi/176042/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.