Trong mộng, đôi lông mày của Mộ Dung Thất Thất dãn ra, khóe miệng mang theo nụ cười dịu dàng, khuôn mặt xinh đẹp. Nhìn thấy nữ tử mình ngày nhớ đêm mong, Phượng Thương khẽ mỉm cười, đưa tay vén lên tóc trên trán nàng.Mộ Dung Thất Thấtgiấc ngủ rất sâu, không hề nhận thấy được bên cạnh có người. Phượng Thương dời tầm mắt đi xuống, rơi xuống cái bụng khẽ nhô lên của Mộ Dung Thất Thất.
Bởi vì trời nóng, Mộ Dung Thất Thất chỉ mặc mỗi một quần áo thật mỏng, lúc này nàng ngủ, bụng vừa lúc nhô lên, theo góc độ Phượng Thương nhìn thấy, bụng Mộ Dung Thất Thất cong lên không lớn không nhỏ.
Lúc hắn rời đi, vóc người nàng yểu điệu, bây giờ trở về , con của bọn hắn đang dần dần lớn lên trong bụng nàng.
Phượng Thương lặng lẽ lên giường, nằm ở sau lưng Mộ Dung Thất Thất. Đưa tay, ôm nàng từ sau lưng, bàn tay to bao phủ ở trên bụng của nàng, trong lòng tràn đầy hạnh phúc. Cái loại cảm giác thỏa mãn, từ ngón tay, truyền đến tim hắn.
“A. . . . . .” Mộ Dung Thất Thất xoay xoay người, tìm một tư thế thoải mái, lần nữa ngủ. Tư thế hai người cực kỳ giống hai chiếc đũa dính chặt bên nhau, Phượng Thương nhẹ nhàng hôn bên tai Mộ Dung Thất Thất.
Một đường chạy thẳng, Phượng Thương đã thật lâu cũng chưa từng chợp mắt. Lúc này, ở bên cạnh Mộ Dung Thất Thất, tất cả căng thẳng toàn bộ tan biến. Ôm thê nhi, cùng nhau tiến vào mộng đẹp.
Lúc Mộ Dung Thất Thất tỉnh, mới nhận thấy được có chút khác thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-kim-bai-sung-phi/1599322/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.