Mộ Dung Thất Thất không nhớ rõ mình làm sao trở về, đợi lúc nàng trở lại phòng, chân trời đã hiện lên sắc trắng.
Tô Mi cùng Tố Nguyệt đã sớm tới tìm nàng. Khi thấy Mộ Dung Thất Thất có chút ngây dại, hai người vội vàng tiến lên: “Tiểu thư, làm sao vậy?” Tố Nguyệt thấy Mộ Dung Thất Thất không lên tiếng, vội vàng đem tay đặttrên trán Mộ Dung Thất Thất: “Hoàn hảo, không có sốt.”
“Tiểuthư, người đã đi đâu vậy? Hôm nay thành thân, người làm sao còn đi rangoài?” Tô Mi cùng Tố Nguyệt một trái một phải, dìu Mộ Dung Thất Thấtvào cửa. Thấy khí sắc Mộ Dung Thất Thất không tốt lắm, Tô Mi lập tức anbài người mang nước nóng cùng cánh hoa, để Mộ Dung Thất Thất tắm.
Chờ nước ấm bao trùm toàn thân mình, Mộ Dung Thất Thất mới từ từ lấylại tinh thần. Ngẩng đầu nhìn bài biện bốn phía, mới nhớ được đây là Cẩm Huyền Cung, hôm nay là ngày đại hỉ của nàng, nhưng nên làm cái gì bâygiờ?
Rời đi? Tránh xa thị phi, né tránh thân phận của nàng, nétránh thâm tình của Phượng Thương, để Phượng Thương đi thừa nhận một hôn lễ không có tân nương? Để cho hắn một lần nữa trở thành người bị thếnhân chê cười? Để cho hắn giống như nổi điên đi khắp nơi tìm kiếm nàng,cuối cùng bởi vì tìm không được nàng mà tinh thần sa sút dần? Là như vậy sao?
Vừa nghĩ tới cặp mắt thâm tình kia của Phượng Thương, lại có chút u buồn trong mắt, trong lòng của Mộ Dung Thất Thất liền mềmnhũn, nước mắt chảy xuống. Không thể tuyệt tình như vậy được, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-kim-bai-sung-phi/1599278/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.