Không khí lập tức đông lạnh, Phượng Thương giương mắt băng lãnh nhìnLong Trạch Vũ Nhi, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao,“Ngươi nói ai? Lặp lạilần nữa xem?”
Lời nói của Phượng Thương, khiến cho cả cung viên đều bị đóng băng, cả người hắn phát ra từng trận hàn khí, ngay cả LongTrạch Vũ ngồi ở trên cao cũng đều cảm thấy một trận rét lạnh. Khó trách ở Bắc Chu, có đồng dao nói rằng thà đắc tội với thiên tử, chớ đừng đắctội với Quỷ Vương……
“Ta, ta –” Long Trạch Vũ Nhi trở nên lắpbắp, không biết vì sao, thời điểm nàng định khua môi khua mép chối, liền bắt gặp ánh mắt Phượng Thương dày đặc sát ý kia, lập tức nuốt vào, hàmrăng đánh vào khanh khách rung động, không phải vì tức giận, mà vì sợhãi.
Sát khí trong ánh mắt người nọ thật là dễ sợ, mà loại sátkhí này lại bất đồng với người bình thường, ắt hẳn đã trải qua ranh giới sống chết nơi chiến trường, mới có lệ khí khiến cho người ta lạnh đếnđáy lòng như vậy. Nói trắng ra, Long Trạch Vũ Nhi bất quá là công chúađược nuôi dưỡng ở thâm cung, chưa từng gặp qua hoàn cảnh như vậy.
“Ta, ta –”
Đúng lúc toàn bộ điện Thái Hòa bởi vì Long Trạch Vũ Nhi ngu xuẩn mà savào hầm băng của Phượng Thương, Mộ Dung Thất Thất ôn nhu mở miệng,“Vương gia, ta đói bụng.”
Một tiếng “Ta đói bụng” đã đem sự tức giậnPhượng Thương đè ép đi xuống, Phượng Thương thu hồi hàn ý trên người,ánh mắt đầy ý cười, chuyện có quan trọng đến cỡ nào, cũng không quantrọng bằng Mộ Dung Thất Thất.“Khanh khanh, ngươi muốn ăn cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-kim-bai-sung-phi/1599238/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.