“Mẫu hậu……” Long Trạch Vũ Nhi đem theo một bụng đầy ủy khuất đi tới bênngười Đoan Mộc Tình, “Mẫu hậu, phụ hoàng dường như chẳng hề đau lòng VũNhi ?”
“Vũ Nhi, ráng nhẫn, chờ mẫu hậu sinh hạ tiểu đệ đệ, chờtiểu đệ đệ làm thái tử, làm hoàng đế, sẽ không còn người dám khi dễchúng ta !” Đoan Mộc Tình nhẹ nhàng vỗ lưng nữ nhi bảo bối.
Nghe xong lời Đoan Mộc Tình nói, Long Trạch Vũ Nhi đột nhiên đẩy nàngra,“Thái tử, thái tử, thái tử! Trong mắt, trong lòng người cũng chỉ cóđệ đệ, thầm nghĩ muốn con trai, căn bản không thèm để ý đến nữ nhi này!Người đã thích con trai như vậy, vì sao lúc trước thời điểm sinh hạ ta,không đem ta bóp chết luôn đi!”
“Vũ Nhi, ngươi nói gì vậy?”Nhìn thấy một mặt xa lạ của nữ nhi, Đoan Mộc Tình như bị dọa, đưa thủmuốn lau đi lệ ở khóe mắt Long Trạch Vũ Nhi, lại bị nàng ta đẩy tay ra.
“Ta chán ghét ngươi, chán ghét các ngươi! Ta hận chết các ngươi!”
Long Trạch Vũ Nhi vừa khóc vừa chạy ra ngoài, Đoan Mộc Tình ngồi xụi lơ trên mặt đất. Vì sao, vì sao Vũ Nhi không thể hiểu được tấm lòng củangười làm mẹ này chứ…… Đoan Mộc Tình vuốt ve bụng của mình, lòng bàn tay là thịt, mu bàn ta cũng là thị, cả hai đứa đều là con của mình, nàngđều phải bảo vệ.
“Cục cưng, tỷ tỷ vì mẫu thân hoài thai ngươi mà tức giận , ngươi về sau lớn lên phải bảo vệ tỷ tỷ đó, nhớ không?”
Phiêu Tuyết cung, Mộ Dung Tuyết Liên nhu nhu cái miệng nhỏ nhắn mà nhai trái nho,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-kim-bai-sung-phi/1599234/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.