Tuyết Giai Kỳ vừa dứt lời, lại phẩy phẩy quạt thêm mấy cái rồi xoay người tùy ý nằm dài trên nhuyễn tháp.
- Uiiiiii!! Cái lưng già của bổn cung. Aizaaa~~ -Nó ôm eo, không ngừng rên rỉ. Nam nhân áo đen liếc nó mấy cái, mở ngăn kéo bên hông ra, bao nhiêu là lọ sứ đủ loại màu sắc. Hắn nhìn nhìn những sợi dây cột quanh lọ, rút ra một cái hồng dây sứ trắng rồi vù một phát phi thân lên xà ngang. RẦM!!!! Cửa sơn đỏ bị mở ra thật mạnh, một đạo quân tinh nhuệ xếp thành hàng ngay ngắn đứng ngoài thềm cửa. Nam nhân đi đầu
sải áo tiến về chỗ nó.
- Kỳ nhi, mới vừa rồi con có thấy ai khả nghi qua đây không?? Hừm.. Là một tiểu đạo tặc vận hắc y lùn tần này này! -Vừa nói, Phượng Vô Thụy vừa lấy hai bàn tay to lớn ra minh họa một chút. Tuyết Giai Kỳ nhìn vị thúc phụ nhà mình đánh giá một hồi. Ồ... Này cái kia phượng mâu sắc lạnh đẹp đẽ, này cái kia mày kiếm rậm, mũi cao môi mỏng hồng hào và đặc biệt: Không có râu nha!!!! Tuyết Giai Kỳ nằm yên một lúc nhìn vị thúc phụ đại nhân nhà mình, phẩy phẩy quạt hai cái.
- Hửm...~ Không có cái kia qua nha! Thúc phụ, lưng Kỳ nhi đau quá, người tới bóp bóp một chút nha!! -Tuyết Giai Kỳ thuần túy kêu đau lưng, vừa nói, tay lại nắn nắn cái eo mập không ngừng kêu la.
- .............. -Bọn họ thật sự há hốc mồm không biết nói gì luôn. Tiểu Trấn quốc nhà bọn họ khi nào thì nói được vậy???
- K.. Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-gia-bon-cung-thu-nguoi/3768939/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.