Khi Lam Lôi Ngạo nghe Lam Lăng Nguyệt nói không chết không thôi, cánh tay run rẩy siết chặt lại, ông đã khom lưng cúi đầu, vậy mà đứa nghịch nữ này vẫn không hề thu lại lời nói ngông cuồng, cơn giận dữ chặn ngang lồng ngực, vô cùng khó chịu.
“Lão gia không nên tức giận vì con tiện nhân Lam Lăng Nguyệt này, đại phu nói ngài nên nằm tĩnh dưỡng trên giường đừng nổi nóng, chuyện ở đây cứ giao cho thiếp thân, ngài cứ về nằm trước đi.” Kiều Phi Nhi vội vàng thuận khí giúp Lam Lôi Ngạo, cảm xúc bị kìm nén đã đến cực hạn, định bụng Lam Lôi Ngạo rời đi mới bùng phát, dù sao ả ta cũng không muốn Lam Lôi Ngạo nhìn thấy bộ mặt khác của ả.
“Có đứa nghịch nữ như kia, sao ta còn tâm tình mà tĩnh với dưỡng chứ, sớm muộn gì cũng bị tức chết, Lam Lăng Nguyệt, ta muốn hành hạ ngươi đến chết có cả trăm phương ngàn kế, đừng có dồn ép ta, đừng tưởng rằng ngươi có Bách Diệp làm chỗ dựa thì có thể coi trời bằng vung, nếu không phải nể mặt Thu Nhược Thủy, năm đó ngươi không sống quá năm tuổi đâu.” Lam Lôi Ngạo lửa giận công tâm, phổi sắp vỡ đến nơi, nhất thời không giữ mồm giữ miệng, nhưng vừa nói xong thì lập tức lạnh sống lưng, ông đúng là bị tức đến váng đầu rồi, dù sao thì…
“Thế à, vậy thì có phải ta nên cảm tạ ngươi đã để ta sống thêm chín năm không, hiện giờ lòng hiếu kỳ trong bản tiểu thư đang nhộn nhạo hết cả lên, năm ta năm tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-doc-sung-sat-phi/2463852/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.