Editor: Junenar.
Vào sáng sớm hai ngày sau, Lam Lăng Nguyệt nói cho năm vị sư huynh và Bách Diệp về quyết định muốn rời khỏi Thiên Sơn tông để trở về Kim Hoa quốc của bản thân, chẳng qua vừa dứt lời, liền nghe thấy tiếng kiếm của ngũ sư huynh Nam Cung Dục đánh rơi trên mặt đất.
“Tiểu sư muội, muội thực sự muốn xuống núi?” Thời điểm Nam Cung Dục nghe được tin Lam Lăng Nguyệt muốn xuống núi vẻ mặt trở nên mất mát, dù sao cũng là sớm chiều chung sống với sư muội, đột nhiên nàng muốn rời khỏi trong lòng cảm giác rất khó chịu.
Lam Lăng Nguyệt gật gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Nam Cung Dục an ủi, người không phải cỏ cây, ai có thể vô tình, năm năm ở phái Thiên Sơn, nàng đã coi năm vị sư huynh và mấy vị sư thúc như người nhà mà đối đãi, mặc dù quả thực biết quyết định này của mình là đường đột, nhưng lòng nàng đã quyết, trong năm năm này nàng cũng rất nhớ mong mẫu thân Thu Nhược Thủy và đệ đệ tiểu Hạo nhi vừa tròn sáu tuổi, phương thức liên lạc duy nhất giữa nàng và mấy người đó là bồ câu đưa tin, tuy rằng mỗi lần mẫu thân nàng hồi âm đều là dùng từ bình an để hình dung, nhưng dù sao khối ung nhọt tại Lam phủ chưa nhổ tận gốc, hiện tại nàng cũng coi như đủ lông đủ cánh rồi, món nợ Lam phủ nợ mẹ con bọn họ cũng đến lúc phải trả rồi.
“Khi nào chuẩn bị đi?” Bách Diệp nghiêm trang ngoài ý muốn khác hẳn vẻ điên điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-doc-sung-sat-phi/2463817/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.