“Lam Lăng Nguyệt, ngươi trúng tà hả?” Kiều Phi Nhi thấy Lam Lăng Nguyệt gần như coi bà là người trong suốt, đôi mắt đẹp trừng thẳng mắt nàng, nhìn nàng và Họa Mi trao đổi với nhau, vậy mà trên người nàng lại có một loại quý khí tự nhiên mà thành, chẳng còn một chút dáng vẻ tiểu phế vật nhu nhược khóc lóc, xem đi xét lại một hồi, trong lòng Kiều Phi Nhi không ngừng phủ nhận, bà không thích xuất hiện bất kỳ kẻ nguy hiểm nào với mình.
“Kiều di nương, bà vu vạ đại tiểu thư Lam phủ trúng tà có tính là nói năng lỗ mãng không đây.” Lam Lăng Nguyệt đang húp cháo cũng không bỏ sót dáng vẻ tức giận của Kiều di nương, nàng chính là muốn trong lòng bà ta ngứa ngáy như mèo cào nhưng vẫn phải chịu đựng.
“Bớt chụp tội danh không có lên ta đi, tính tình ngươi thay đổi lớn vậy ta đoán không phải phản ứng đầu tiên của mọi người sẽ giống ta sao? Lam Lăng Nguyệt chỉ bằng chút thủ đoạn nhỏ nhoi đó của ngươi mà tính hãm hại ta? Ngươi còn quá non nớt.” Trong đôi mắt Kiều Phi Nhi lóe lên tia giảo hoạt, Lam Lăng Nguyệt lúc này trong mắt bà ta giống như một con nhím đầy gai.
“Ta chưa bao giờ hy vọng xa vời dùng tội danh này để hãm hại bà, cũng không gây khó dễ, nói đi hôm nay đến Nguyệt Thanh uyển làm gì, chẳng lẽ muốn diễn lại tuồng cũ, lại tiết mục hãm hại ta?” Đôi mắt cười của Lam Lăng Nguyệt nhắm vào khuôn mặt hơi đỏ kia của Kiều Phi Nhi, lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-doc-sung-sat-phi/2463773/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.