Tới giờ ăn trưa, Trúc Hân cũng xuống căn tin của công ty để ăn trưa.
Hôm nay không nhìn thấy thằng Huy đâu, nên cô dành phải ăn trưa một mình. Trúc Hân vừa để khay cơm lên bàn, vừa ngồi xuống ghế thì nhìn thấy Đại Vĩnh đã ngồi đó từ lúc nào.
"Em ăn cơm với món gì vậy? ". Đại Vĩnh chống tay lên cằm, nghiên đầu hỏi cô.
"Anh không biết sao? ". Trúc Hân bất mãn hỏi.
"Thức ăn của con người không phải món nào tôi cũng biết. Nhưng mà, nhìn mấy món này chắc là không có dinh dưỡng bằng mấy món đầu bếp nhà hàng nấu đâu. "
Trúc Hân lườm hắn một cái, rồi múc một ít cơm cho vào miệng. Cơm công ty lúc nào cũng khó ăn hết, bọn họ nấu ăn chẳng hợp khẩu vị của cô chút nào.
Đại Vĩnh nhìn biểu cảm của Trúc Hân liền biết cô ăn không ngon miệng, hắn liền nói.
"Nếu không hợp khẩu vị thì đừng ăn nữa, dùng số tiền mà tôi cho em đấy mua món nào ngon ngon ăn đi. "
"Tiền của anh cho tôi không dám sử dụng đâu, lỡ có chuyện gì gì thì chẳng khác nào là đồng lõa của anh. "
“Ai mà biết được chứ”.
Trúc Hân không thèm đôi co với hắn nữa, cô cố gắng ăn hết phần cơm của mình.
“Em cứng đầu, khó bảo thật đấy. Tôi muốn tốt cho em thôi mà em lúc nào cũng chống đối tôi”.
Đại Vĩnh bức xúc nói, hắn chỉ muốn tốt cho cô thôi mà cô cứ cãi hắn.
"Anh muốn tốt cho tôi, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-cuong-vo/3569720/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.