"Mình vô địch rồi!" khuôn mặt Thạch Canh ngập tràn vẻ phấn khích hiếm thấy. Chứng kiến thực lực của đội sinh viên đại học Sở Châu, đánh với các đội khác toàn thắng cả ba đường, nhất là đường giữa, vì thế trình độ của người này ắt hẳn là còn cao hơn mình. 
Có thể giành được chiến thắng nhẹ nhàng như thế này không thể không kể đến công của cái sống lưng vàng kia được, nếu mời được cậu ta gia nhập hội cày thuê của mình thì có khi sẽ đánh được luôn cả các trận 2000 điểm mà lúc trước đội anh không dám nhận. 
Chủ quán net xuất hiện, là một ông chú đeo kính trông rất nghệ, gửi lời chúc đến đội vô địch rồi đưa một xấp tiền mặt đỏ au cho đội trưởng của đội là Thạch Canh, sau đó bảo anh ta đại diện đội kí tên, giải đấu lần này thành công tốt đẹp, cái tên Thạch Hóa cũng nổi lên từ quán net Thiên Thần này. 
Đến giai đoạn chia chác tiền thưởng sau giải đấu, Trần Mục ngoài mặt thì tỏ ra nghiêm túc đứng đắn nhưng thật ra cặp mắt luôn lén nhìn tay của Thạch Canh, đây là số tiền mặt đầu tiên cậu kiếm được thông qua việc đánh game, điều này đánh mạnh vào thế giới quan của cậu, lúc trước cậu toàn được dạy rằng game là thứ hủy hoại ý chí phấn đấu của con người, vậy mà giờ thứ bị gọi là ăn mòn tinh thần như game lại có thể mang về tiền thật. 
Từ trước đến nay giá trị quan của con người luôn lấy lợi ích làm chuẩn mực đầu tiên, ví dụ như việc học 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-bat-tu/1148620/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.