Trác Tiểu Bạch vỗ vai Trần Mục từ đằng sau, làm Trần Mục giật mình, ngoảnh đầu, nói: "Cậu làm cái gì vậy?"
"Ây dà, Trần Mục ơi là Trần Mục, không ngờ trình cậu lại đến bậc này! Khổ cho cậu phải giấu tôi lâu như thế." Trác Tiểu Bạch tỏ vẻ tủi thân, tố khổ với Trần Mục.
"Tôi có giấu cậu đâu, chẳng lẽ bình thường tôi đánh tệ lắm à?" Trần Mục đáp.
"Ờ..." Trác Tiểu Bạch ngẫm lại, hình như bình thường đánh cũng kinh lắm, số lần bỏ mạng đếm trên đầu ngón tay, nhưng đó là trong mấy trận đấu thường thôi, ai mà ngờ lúc đánh giải cũng kinh dị như thế.
"Tôi mặc kệ, sau này cậu phải kéo tôi thăng hạng, xem ra tôi có hy vọng chạm đến 1000 điểm rồi, muahaha." Trác Tiểu Bạch hí ha hí hửng.
Lúc này, đội của sinh viên đại học Sở Châu đã giành được chiến thắng, bắt tay đối thủ xong xuôi và đang ngồi chờ đến trận kế tiếp, họ ngồi ở sô-pha cách đó không xa, bắt đầu trò chuyện.
"Giải kiểu này đánh chán quá." Một thanh niên với tóc mái rất dài lên tiếng.
"Lưu Phi, dù gì ông cũng là cao thủ của hội esport, đánh giải nghiệp dư kiểu này, thắng chẳng phải là chuyện hết sức dễ hiểu sao?" thanh niên đeo kính ngồi cạnh nói.
"Cũng nhờ các ông ngày thường chăm chỉ luyện tập, chứ không thì một mình tôi cũng không thể thắng nhẹ nhàng như vậy được." anh bạn tên Lưu Phi nói lời khiêm tốn.
"Cả bọn có mỗi ông 2100 điểm, có lẽ trong cả cái quán net này không có ai cao điểm hơn ông, đám 1800
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-bat-tu/1148615/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.