Sáng ngủ dậy, Trần Mục lấy ngay giấy ra, tính toán số lượng lính cần cho mỗi cấp độ. 
Tờ giấy này thật ra là thư tình trộm được của Trần Diệc Phi, thư tình từ bé đến lớn của Trần Diệc Phi nhiều đến mức mỗi ngày dùng để chùi mông cũng không hết, được yêu thích hơn cả Trần Mục. 
Lúc số lượng quá nhiều sẽ hay gặp phải tình trạng xử lý không kịp, lâu lâu lại phải đem đi đốt, Trần Mục phát hiện ra chuyện này bèn nói để mình đốt. 
Nhưng kì thực là thấy quá lãng phí, chẳng thà lấy làm giấy nháp, tận dụng đồ bỏ đi, vẫn là chuyện cần thiết. 
Ví dụ như tờ mà Trần Mục đang dùng lúc này, viết cực kì sến súa. 
Ôi~ đa-ling! 
Em là thiên sứ bay lượn trong trái tim anh 
Em là tiên nữ phiêu diêu trong giấc mộng của anh 
Em là bầu trời xanh thẳm trên đỉnh đầu anh 
Em là chăn ấm những đêm đông của anh 
Em là hơi gió mát lạnh những ngày hè của anh 
Em là ánh trăng sáng giữa đêm đen của anh 
Em là thuốc diệt côn trùng những khi có muỗi của anh. 
Lúc đọc được bức thư tình này Trần Mục cười đến ná thở, lại còn thuốc diệt côn trùng mới vl, trình này mà cua được gái thì đúng là mặt trời mọc đằng tây. 
Cơ mà chất lượng của tờ giấy viết thư lại rất xịn, hơn nữa mới chỉ viết có một mặt, do đó để tiết kiệm giấy nháp, Trần Mục thường xin lại mấy lá thư tình của Trần Diệc Phi, nhờ thế mà thời cấp hai Trần Mục gần như không phải mua giấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-bat-tu/1148600/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.