"Thằng Trần Mục lại đứng nhất nữa, éo phải người mà." Trác Tiểu Bạch ngồi sau Trần Mục đau khổ nói. 
"Lần nào nó chả đứng nhất, mày than thở như thế thì có ích gì?" bạn cùng khuyên cậu ta nên nghĩ thoáng ra, quen đi là được. 
Thật ra không phải lần nào Trần Mục cũng đứng nhất, ngày trước cũng thuộc dạng học lệch, ngoài môn toán có thiên phú cực cao ra, thành tích những môn khác cũng chỉ thường thường bậc trung. 
Hồi cấp hai còn hay bốc phét chém gió, nhưng kể từ sau khi gia đình gặp biến cố bất ngờ, nhà không còn tiền, Trần Mục phải nghe ngóng xem làm sao để kiếm tiền. 
Có người nói, chỉ cần thi lên cấp ba đứng đầu toàn thành phố sẽ nhận được tiền thưởng của các trường cấp ba lớn, Trần Mục nghĩ, đường này đi được. 
Quyết tâm bắt đầu "cột tóc lên xà nhà, cầm dùi đâm vào đùi"*, tự lấy cây kim chọc vào người mình, mỗi ngày học đến hai giờ sáng, cậu có tài năng thiêm bẩm về các môn tự nhiên, từ bé đã giành được vô số giải thưởng và giải nhất Olympic toán học, còn các môn xã hội như văn, sử, chính trị thì phải dùi mài từ từ, cố gắng học thuộc. 
Rồi sang ngày hôm sau ngủ bù vào tiết toán, cứ như thế cậu đứng thứ ba toàn thành phố trong kì thi vào cấp ba. 
Sau đó các trường cấp ba nổi tiếng gửi thư mời chiêu sinh, ngôi trường ban đầu Trần Mục muốn chọn cực kì tệ, chỉ vì bên trường đó đưa ra con số năm mươi nghìn tệ (≈178 triệu) cực kì hấp dẫn. 
Nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-bat-tu/1148586/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.