Khoảng mười một giờ rưỡi trưa Chúc Hạc Trạch đến, Sở Ương đưa xấp giấy tờ cho cô xem. Cuộc giải phẫu của Trần Y là cắt bỏ u nguyên bào tủy*, các loại rủi ro có thể xảy ra khiến người đọc phải giật mình. Bọn họ bàn bạc rồi đem tài liệu cho Trần Y xem để cô ký tên, bỗng nhiên Sở Ương thấy một người con trai vội vàng chạy tới.
*U nguyên bào tủy: à khối u ác tính của hệ thống thần kinh trung ương, bệnh hay gặp nhất trong các khối u sọ não ở trẻ em (chiếm khoảng 15-20% các khối u sọ não ở trẻ). U nguyên bào tủy hay gặp ở tiểu não, là vùng kiểm soát thăng bằng và một số chức năng vận động phức tạp.
Người tới khoảng chừng hai mươi ba tuổi, nhuộm một đầu tóc vàng nhạt, khuôn mặt thanh tú, phong cách ăn mặt như người Hàn. Khi y trông thấy Sở Ương, bước chân chợt chậm lại, rồi sau đó bỗng tăng tốc, hung tợn xông lên nắm chặt cổ áo Sở Ương, “Anh trở về làm gì!”
Sở Ương ánh mắt phức tạp nhìn cậu trai trẻ tuổi, “Tiểu Ngọc.”
Tô Ngọc, là cậu em phụ trách nhạc cụ gõ trong ban nhạc của họ, là người nhỏ tuổi thứ hai trong số họ.
Chúc Hạc Trạch vội vàng bắt lấy tay Tô Ngọc, “Tiểu Ngọc, thôi đi! Sở Ương quay về là để giúp chúng ta!”
“Hừ, lúc trước anh ta cứ thế bỏ lại tụi này mà đi, bây giờ cũng không cần anh ta quay về làm người tốt đâu!” Vẻ mặt Tô Ngọc vô cùng phẫn uất, đẩy Sở Ương ra. Sở Ương lụi về sau mấy bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuc-phat-song-truc-tiep/996618/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.